Bùi gia thôn dựa lưng vào Yên Sơn, ba mặt đều là ruộng hoang, thôn xóm gần nhất cũng cách bảy tám dặm. Thường ngày hiếm có người qua lại.
Bùi Thanh Hòa khẽ nhướng mày: “Đừng hoảng, dẫn ta đi xem.”
Bùi Yến gật đầu thật mạnh, quay người dẫn đường.
Khi đến con đường nhỏ phía đông thôn, đoàn người kia đã hiện rõ chân tướng.
Là một đoàn xe ngựa. Khác hẳn những cỗ xe thô sơ thường thấy, những xe này đều cao lớn rộng rãi. Những con la kéo xe toàn thân đen tuyền, lông bóng mượt.
Đoàn xe nối dài, gần như không thấy điểm cuối. Hộ vệ đi cùng đều mặc áo ngắn xám đồng nhất, người nào người nấy đều mang đao bên hông, thân hình cường tráng, ánh mắt sắc bén.
Bùi Thanh Hòa kinh nghiệm phong phú, liếc mắt liền nhận ra: “Đây là xe vận lương.”
Bùi Yến hít sâu một hơi lạnh: “Vận nhiều lương thực thế này! Nhà ai mà phú quý như vậy!”
Bùi Thanh Hòa mắt ánh lên tia cười, thấp giọng nói: “Nếu ta đoán không lầm, đây là đoàn xe vận lương của hiệu lương họ Thời.”
“Người Thời gia vận lương tới Bùi gia thôn làm gì chứ?” Bùi Yến mờ mịt: “Chẳng lẽ là đến đưa lương thực cho chúng ta?”
Khóe môi Bùi Thanh Hòa nhếch lên: “Chờ một lát sẽ rõ.”
Đoàn xe dừng lại ở đằng xa, một người hầu có dáng vẻ quản sự tiến đến, cung kính đưa ra thiếp bái: “Thiếu đông gia hôm nay đặc biệt tới bái phỏng Lục cô nương.”
Quả nhiên là Thời thiếu đông gia đến.
Bùi Thanh Hòa mỉm cười nhận lấy thiếp bái, tùy tay đưa cho Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5003825/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.