Thịt béo đưa tận miệng, không có lý gì không ăn.
Bùi Thanh Hòa nhận lấy lễ đơn, trịnh trọng đứng dậy hành lễ tạ ơn: “Thời thiếu đông gia ban tặng đại lễ thế này, ta thay mặt già trẻ lớn bé nhà họ Bùi, xin cảm tạ thiếu đông gia. Mai sau nếu có chỗ cần đến Bùi gia, thiếu đông gia chỉ cần mở lời.”
Lời thì nói như vậy, nhưng thật ra điều gì nên hứa thì hứa, chuyện không nên nhận, nửa chữ cũng không thể buông. Trao đổi sòng phẳng, ấy mới là bản chất của “thiện duyên”.
Thời Diễn hiểu rõ đạo lý ấy, mỉm cười đáp: “Thời gia ta đời đời kinh doanh hiệu lương, tại U Châu cũng xem như có chút danh tiếng. Hôm nay đến Bùi gia thôn, là vì ngưỡng mộ nhân phẩm của Lục cô nương, tuyệt không mong báo đáp gì.”
“Số lương thực này, đối với Thời gia mà nói, cũng không tính là trọng lễ. Lục cô nương không cần quá để tâm.”
Thời Diễn rõ ràng thể hiện lập trường: hắn coi trọng chính là con người Bùi Lục cô nương, muốn đầu tư là ở bản thân nàng, không liên quan đến toàn bộ nhà họ Bùi.
Người thông minh không cần nói nhiều, chỉ cần một lời liền hiểu thấu.
Bùi Thanh Hòa nhìn vị thiếu đông gia họ Thời, mỉm cười sâu xa: “Qua năm bảy năm nữa, Thời thiếu đông gia hồi tưởng lại hôm nay, chắc chắn sẽ không hối hận.”
Thời Diễn cười rạng rỡ: “Không cần đợi đến tương lai, chỉ hôm nay được ngồi đối ẩm cùng Lục cô nương, đã thấy không uổng chuyến đi này rồi.”
Bùi Thanh Hòa bật cười: “Thời thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5003826/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.