Chương Vũ quận vương âm thầm thở phào, thuận nước đẩy thuyền thu hồi lệnh bài, sai người lấy giấy bút, tại chỗ viết một phong thư, đóng dấu tư ấn.
Bàng Chiêm sự cũng thầm thở nhẹ trong lòng. Lệnh bài đã thu hồi là tốt, viết một bức thư chỉ là việc vặt.
Chỉ nhìn vào bản lĩnh thao túng lòng người kia của Bùi Lục cô nương, đến được U Châu cũng không lo không có đường sống.
Đáng tiếc Bùi gia gặp nạn, Bùi Lục cô nương trở thành nữ nhi tội thần. Bằng không, làm Vương phi Đông Cung cũng đủ tư cách. Đáng tiếc, thật đáng tiếc!
Ánh mắt sáng rực của Bùi Lục cô nương lại nhìn sang, khiến Bàng Chiêm sự thót tim một cái.
Chỉ thấy nàng nghiêm túc hướng tất cả các quan viên Đông Cung hành lễ, cảm tạ từng người một: “Hôm nay chư vị đại nhân tiễn đưa, xót thương già trẻ họ Bùi, hành động đại nghĩa hào sảng, Thanh Hòa xin cảm tạ các vị đại nhân.”
Chúng quan viên: “……”
Khá lắm, quận vương điện hạ bị nàng ‘gọt’ một lượt, bọn họ cũng chẳng thể khoanh tay đứng nhìn. Bốn chữ “đại nghĩa hào sảng” — nặng tựa Thái Sơn.
Khách khanh Thái tử lập tức lên tiếng, tặng lễ tiễn đưa trăm lượng bạc.
Trung thứ nhân của Thái tử cũng nối gót, thêm một trăm lượng nữa.
Ngay cả thống lĩnh thị vệ quận vương cũng xuất bạc tặng lễ.
Bàng Chiêm sự là quan viên Đông Cung đứng đầu, không thể keo kiệt, hào phóng tặng luôn hai trăm lượng.
Bùi Thanh Hòa chẳng khách khí chút nào, nhận hết, rồi lại nghiêm cẩn hành lễ tạ ơn. Đám quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5003778/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.