Năm tin Chương Vũ quận vương qua đời truyền đến, nàng hai mươi lăm tuổi, dưới trướng đã có hơn hai ngàn binh mã, dựa vào dãy núi Yên Sơn kéo dài bất tận, chiếm cứ huyện Xương Bình thuộc Yên quận, vùng U Châu.
“Phỉ qua như chải, binh qua như cạo, quan qua như cạo trọc đầu” — đó là bức tranh chân thực của loạn thế.
Thiên hạ hỗn loạn, lưu phỉ hoành hành khắp nơi, người ăn thịt người không còn là lời ví von, mà là thảm kịch thật sự nơi nhân gian.
protected text
Trương thị xứ Bột Hải phái người tới chiêu an, nàng dứt khoát cự tuyệt. Trương thị sinh lòng e ngại, liền điều quân đến đánh, nàng đích thân ra trận, đánh cho đối phương đại bại tháo chạy.
Nàng thắng trận, nhưng lại chết bởi phản bội từ tâm phúc và mũi tên lén sau lưng.
Nói ra cũng chẳng hơn gì Chương Vũ quận vương bao nhiêu.
“Quận vương đích thân tiễn biệt, Bùi gia trên dưới vô cùng cảm kích.” Bùi Thanh Hòa nhìn Chương Vũ quận vương, giọng nói chậm rãi rõ ràng: “Nữ nhân hài tử họ Bùi bị lưu đày tới U Châu, đường xa vạn dặm, phương Bắc giá rét. Chúng ta thiếu áo mặc, đói ăn, lại không có thuốc men, khẩn cầu quận vương ra tay tương trợ.”
Chương Vũ quận vương: “……”
Hắn khẽ khựng lại, theo bản năng nhìn về phía Bàng Long.
Bàng Long nhíu mày trong lòng.
Cái cô Lục cô nương này thật không biết điều. Nói ra những lời này trước mặt bao nhiêu người!
Thôi thì, vì danh tiếng của Đông Cung, làm người tốt cho trót vậy.
Bàng Long lập tức lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5003777/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.