Lục thị giơ tay chỉ thẳng vào mũi Bùi Thanh Hòa, chuẩn bị mở miệng mắng chửi thậm tệ.
Người trước đó dám làm như vậy, là một tên thủ lĩnh thảo khấu, từ xa chỉ vào nàng mà buông lời nhơ bẩn không dứt. Nàng giương cung bắn tên, một mũi tên xuyên họng ở khoảng cách năm trăm bước, tên thảo khấu kia chết ngay tại chỗ.
Bọn thảo khấu còn lại kinh hãi không thôi, hoảng loạn chạy trốn như chim thú. Nàng dẫn binh truy kích, chưa đầy nửa ngày đã chém giết sạch sẽ cả bọn.
Từ sau đó, không còn ai dám đưa tay chỉ thẳng vào nàng nữa.
Sắc mặt Bùi Thanh Hòa không chút biểu cảm, chỉ nhàn nhạt liếc nhìn Lục thị một cái.
Sát khí lạnh lẽo vô hình như ập thẳng vào mặt.
Lục thị sau lưng dựng đứng lông tóc. Ngón tay đang chỉ vào nàng lập tức chuyển hướng một cách trơn tru: “Phùng thị, xem đi, đây chính là nữ nhi do ngươi dạy dỗ ra. Miệng lưỡi sắc bén, cãi lại, bất kính với trưởng bối.”
Lục thị vốn vẫn quen thói tác oai tác quái trong nhà, lập quy củ cho con dâu là chuyện thường ngày. Phùng thị xưa nay luôn e sợ bà mẫu thân chồng này, nhưng lần này lại dũng cảm cãi lại: “Thanh Hòa thông minh quả quyết, trí dũng song toàn, việc nó làm là đúng.”
“Ngươi…” Lục thị tức đến phát run, hung hăng trừng mắt nhìn.
“Tổ mẫu!” Bùi Thanh Hòa cất giọng gọi, âm lượng không lớn không nhỏ.
Lục thị trong lòng lại run lên một trận.
Bùi Thanh Hòa từ nhỏ đã đắm mình trong binh thư, say mê luyện võ. Đám hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5003779/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.