Cả hai đang ngồi luyên thuyên với nhau thì quản gia Lưu đến nhà kho tìm bọn họ, bà đẩy cửa bước vào làm cho cả hai giật mình vội đứng dậy.
"Vài ngày nữa nhà kho có thể sẽ chất đầy đồ ở đây."
"Không còn chỗ cho hai cô ở lại đây đâu." Bà nói.
Thẩm Miên Miên thấy khó hiểu.
"Ông chủ nói hai người chuyển lên tầng hai ở." Quản gia Lưu nói.
"Tầng hai?"
Không phải chung tầng với Lâm Hàn Phong sao?
"Đúng vậy, cả cô và Lý Tiết Ngọc có thể ở chung."
...
Thẩm Miên Miên và Lý Tiết Ngọc ôm đồ rời khỏi nhà kho, cả hai đi đến phòng ngủ mà Lâm Hàn Phong sắp xếp cho hai người họ.
Rõ ràng là anh cố ý, đi vài bước là đến phòng của anh luôn rồi.
Lý Tiết Ngọc nhìn căn phòng mà bất ngờ, nó rộng như phòng của Lâm Hàn Phong vậy, chăn gối nệm đều rất êm, còn có cả máy sưởi, ở đây ấm áp như vậy cô có thể ở đây sao?
"Đúng là đáng ngờ." Thẩm Miên Miên dọn đồ ra rồi ngồi đó lẩm bẩm.
Đãi ngộ đặc biệt như thế khiến người ta nghi ngờ làm sao, mà...việc tốt thế này là dành cho Lý Tiết Ngọc phải không?
Cô quay sang nhìn Lý Tiết Ngọc, thấy con bé vui khi có chỗ ngủ mới như vậy cô cũng vui lây. Lúc trước Thẩm Miên Miên ở khu nhà bên kia dành cho người làm trong nhà cũng đầy đủ tiện nghi, không ngờ bây giờ có thể vào thẳng biệt thự ở thế này làm người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-rui-mot-mat-mot-con/2847530/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.