Lần đầu Lý Tiết Ngọc cảm thấy ăn cơm mà áp lực làm sao, Lâm Hàn Phong thì thản nhiên ngồi đó dùng bữa, Lý Tiết Ngọc vừa ăn vừa lo.
Ăn xong bữa trưa cô cũng được đi nghỉ tay xíu, Lý Tiết Ngọc ngồi trong vườn nhìn ra bên ngoài, ở căn biệt thự này cô rất thích chỗ này, vừa đẹp vừa mát lại còn trồng rất nhiều hoa.
"Tiết Ngọc." Thẩm Miên Miên đi ra gọi cô.
Cô quay đầu lại nhìn.
"Em đến phòng sách dọn dẹp nhé, lát nữa đi cũng được." Thẩm Miên Miên bảo.
Lý Tiết Ngọc vội đứng lên, cô chạy vào trong lấy đồ rồi đi lên tầng ba dọn dẹp.
Trên đây chỉ có phòng sách và một căn phòng đã bị khóa, người có thể mở được căn phòng bí mật đấy chính là Lâm Hàn Phong, cô nhìn cánh cửa đối diện thấy u ám lạnh lẽo làm sao, Lý Tiết Ngọc có chút sợ vội vào trong phòng.
Vừa bước vô cô đã choáng ngợp với nơi đây, vừa rộng vừa nhiều sách, nói đây là thư viện còn được ấy chứ. Lý Tiết Ngọc đi đến từng kệ sách, ở đây có nhiều loại sách, cô cầm vài quyển lên xem, thật mong có thể mượn được chỗ sách này đấy.
Nhưng mà...Lâm Hàn Phong để một căn phòng rộng như thế này để đựng sách thôi sao? Có thấy làm lạ quá không vậy?
Lý Tiết Ngọc bỏ lại quyển sách lên kệ, cô bắt đầu dọn dẹp chỗ này, ở đây đã lâu không ai đến dọn nên khá nhiều bụi và bẩn.
"Khụ...khụ..."
Loay hoay hai giờ đồng hồ cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-rui-mot-mat-mot-con/2847525/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.