Ngày hôm sau.
A Lâm đã đến biệt thự từ sớm, vừa bước vào thì thấy Lâm Hàn Phong và Lý Tiết Ngọc đang ngồi ăn sáng cùng nhau, người đàn ông nào đó vừa thưởng thức cà phê vừa đưa mắt nhìn Lý Tiết Ngọc mãi mê dùng bữa.
Từ khi nào mối quan hệ của hai người này tốt lên vậy? Không phải trước kia Lâm Hàn Phong ghét Lý Tiết Ngọc sao?
"Đại ca." A Lâm lên tiếng.
"Cậu ăn sáng chưa?" Anh hỏi.
"Em ăn rồi." A Lâm đáp, anh cũng cúi đầu chào cô.
Lý Tiết Ngọc vội đứng lên chào lại anh, Lâm Hàn Phong đứng dậy bảo: "Tôi ra ngoài trước."
Lý Tiết Ngọc gật đầu.
"Cô ăn cho xong đi." Lâm Hàn Phong bảo rồi quay lưng đi.
"Tôi đi nhé." A Lâm mỉm cười chào cô.
Lý Tiết Ngọc đứng nhìn cả hai rời đi, hôm nay Lâm Hàn Phong ra ngoài rồi, cô không cần ở bên cạnh anh nữa. Dạo gần đây Lâm Hàn Phong cứ bám dính lấy cô, cô dọn dẹp ở đâu thì anh đứng ở đấy chờ cô làm xong, đúng là dọa ma người ta mà.
Lâm Hàn Phong lên xe, vết thương trên vai khiến anh không thể tự đi được. Đành nhờ đến A Lâm trong khoảng thời gian này.
"Mối quan hệ của anh và cô ấy..." A Lâm tò mò hỏi.
"Sao chứ?" Lâm Hàn Phong quay sang nhìn A Lâm.
"À không, chỉ là dạo này em thấy anh và Lý Tiết Ngọc hay ở cạnh nhau. Hôm cô ấy nhập viện cũng vậy, anh Phong kích động khi thấy Lý Tiết Ngọc bị thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-rui-mot-mat-mot-con/2847524/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.