Lúc này cô mới biết được việc xảy ra tai nạn liên hoàng trên con đường anh hay đi mỗi ngày. Cô cũng không tin là có việc lớn xảy ra như thế, chỉ là cô mơ thấy giấc mơ đấy nên mới linh cảm không lành muốn giữ anh ở nhà thôi.
Người đàn ông trong giấc mơ đó cô vẫn không thể nhìn thấy mặt mũi, rốt cuộc anh ta là ai chứ?
Nhưng việc Lâm Hàn Phong vừa về đến đã chạy đi tìm cô, còn lao vào ôm cô như thế khiến Lý Tiết Ngọc bất ngờ.
Mối quan hệ của bọn họ lúc này là gì vậy chứ? Không phải là người làm và ông chủ sao? Không đúng, cô có cảm giác Lâm Hàn Phong đã nhìn mình bằng ánh mắt khác rồi, không giống như trước là căm thù, là ghét cay ghét đắng nữa.
"Tiết Ngọc." Anh gọi cô.
Lý Tiết Ngọc giật mình.
"Nghĩ gì vậy?" Anh hỏi.
Lý Tiết Ngọc lắc đầu, tối nay anh về sớm nên muốn cô dùng cơm cùng, dĩ nhiên cơm cũng là do cô nấu.
"Mau ăn đi." Anh gắp thức ăn bỏ vào chén cho cô.
Lý Tiết Ngọc cúi đầu ăn, vẫn là nên hỏi rõ anh còn hơn, cứ như thế này cũng không tốt lành gì.
Cũng may là Giang Ly bị đuổi việc rồi, nếu không là có người tìm đến cô nữa.
Mà...sao cô ấy bị đuổi nhỉ? Giang Ly làm việc ở đây cũng đã lâu, làm cũng rất tốt, quản gia Lưu cũng ưu ái cô ấy đến vậy, vì lí do gì mà Lâm Hàn Phong quyết định cho Giang Ly nghỉ việc chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-rui-mot-mat-mot-con/2847522/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.