Sáng sớm tỉnh dậy thấy đại boss ngồi bên cạnh mỉm cười, cảnh tượng này quả thực là kinh dị đến không dám nhìn thẳng!
Thiều Khuynh Tri khoanh tay tựa vào đầu giường, cười đến xuân phong dạt dào, “Chào buổi sáng.”
Thước Cần cứng ngắc mở miệng, “…… Chào.”
Đột nhiên cùng một người không mấy thân thiết cùng giường chung gối, không đúng, nói sai rồi, bọn họ chỉ ngủ ở trên cùng một cái giường thôi, đổi lại là ai cũng sẽ thấy không thoải mái.
Cũng may đồ ăn Thiều Khuynh Tri làm ăn coi như ngon, tạm bù đắp cho tâm hồn bị đả kích nặng nề của hắn. Thước Cần được cho ăn no rồi tinh thần lại sung sướng vui vẻ, thái độ với vị boss mắc chứng cuồng khống chế nhà mình cũng trở nên hòa ái dễ gần hơn nhiều.
“Hai người đi chung xe đến đấy à?” La Vũ híp mắt nhìn hai người từ đầu đến chân lại nhìn cái xe.
“Ừm.” Thước Cần ậm ừ đáp.
“Hiện tại cậu ấy ở nhà tôi, một thời gian dài sau chắc cũng vẫn sẽ tiếp tục ở.” Thiều Khuynh Tri cẩn thận giải thích.
Mọi người: “……”
Một lúc lâu sau, Ninh Cửu Nguyệt hồi phục lại tinh thần, tri kỷ vỗ vỗ vai Thước Cần: “Không sao, mặc dù tiến triển có hơi nhanh, nhưng tôi vẫn ủng hộ hai người. Thế nào? Boss của chúng ta là người đàn ông rất ưu tú mà, phải không?”
La Vũ hừ một tiếng, “Chậc, boss à, bình thường ngài cũng có đến nỗi nào, sao trong khoản này mắt nhìn người lại kém thế!”
Đỗ Khâm từ chối cho ý kiến.
Mạch Đương Đương chớp chớp mắt: “Tôi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-chu-tich-phi-nhan-loai/1338096/quyen-3-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.