Yến Tây Như vừa hết giờ dạy, đi ra đến cổng trường, từ xa đã thấy một dáng người cao cao nhìn thì có vẻ điềm tĩnh thực ra là cực kỳ muộn tao đang đứng tựa vào Land Rover, thu hút sự chú ý của vô vàn sinh viên và mọi người xung quanh.
“Tây Như, bây giờ mới xong sao?” Thước Thừa Dụ nhiệt tình săn đón.
Yến Tây Như câm nín vuốt mặt, “Anh tìm tôi có việc gì?”
“Đưa cậu đi ăn cơm thôi.”
“Chúng ta có hẹn ăn cơm à?”
“Không có, cho nên tôi mới đến đón cậu đi mà.” Thước Thừa Dụ rất đương nhiên.
Đúc rút kinh nghiệm từ những lần trước, Yến Tây Như biết rõ Thước nhị thiếu là kiểu người mình thích thì mình làm thôi, có đứng đây đôi co nữa cũng chỉ càng khiến người ta chú ý, đành phải ngồi lên xe.
“Thực ra buổi tối tôi thường không ăn được nhiều.”
“Không sao, tôi đặt vài món nhẹ Quảng Đông rồi.”
Về vấn đề có đặt thật hay không ấy hả? Cho dù Yến Tây Như nói muốn ăn cái gì, anh đều có thể nói đã đặt rồi, cực kỳ chuẩn mực, vô cùng ân cần! Thước Thừa Dụ nhịn không được ở trong lòng âm thầm dựng thẳng ngón cái tự khen ngợi bản thân một phen.
Lúc ăn cơm, Yến Tây Như cũng không quá tập trung, dường như đang lo lắng chuyện gì đó.
Thước Thừa Dụ làm như vô tình nói: “Cuối tuần này công ty tiến hành thí điểm resort mới ở một làng du lịch, chỉ cho nhân viên công ty và người thân đến. Chúng ta cũng đi nhé?”
“Ừm…….” Yến Tây Như chọc chọc con tôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-chu-tich-phi-nhan-loai/1338097/quyen-3-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.