Khi Lâm Hiểu Đông xuống lầu, kinh ngạc phát hiện trong phòng khách có người.
Cố Hi đang ngồi trên ghế sô pha, trên sống mũi đeo một cặp kính gọng vàng rất tinh tế, cúi đầu chăm chú đọc cuốn sách trên tay.
Sau khi trải qua sự cố ở hầm giữ xe, hiện tại Lâm Hiểu Đông cảm thấy người đàn ông này có một loại hương vị nhã nhặn xen lẫn với hư hỏng.
Cậu cho rằng đây không phải là cảm giác của một mình cậu.
Nghe thấy âm thanh từ trên tầng hai truyền đến, Cố Hi ngẩng đầu: “Dậy rồi sao?”
Hắn nhìn chằm chằm bộ đồng phục học sinh của trường cao trung đứng đầu đã được ngâm thuốc tẩy trắng trên người Lâm Hiểu Đông, nhướng mày có chút nghi ngờ.
Lâm Hiểu Đông rất đắc ý.
Lâm Hạ Miên vẫn đang tham gia trại hè ở nơi khác, bộ đồng phục này cũng không phải của em ấy, là do Lâm Hiểu Đông về nhà lôi từ dưới đáy tủ quần áo lên.
Cậu thầm nghĩ, nếu Cố Hi thích thế này, thì nguời thế thân như cậu, làm sao không thể không thoả mãn nguyện vọng nhỏ bé của ông chủ chứ.
Cậu đoán rằng Cố Hi đã biết chuyện tốt mà cậu đã làm ở trước cửa Vạn Tiêu ngày hôm nay, nhưng Lâm Hiểu Đông vẫn cẩn thận quan sát biểu tình của người đàn ông, xem có phát hiện ra dấu hiệu tức giận hay không.
Cố Hi chỉ bình tĩnh mà dựa vào ghế sô pha, ánh mắt nhìn bộ đồng phục học sinh trong chốc lát, sau đó vẫy tay nói:
“Ngồi đi.”
Lâm Hiểu Đông ngồi xuống bên cạnh hắn, qua vài giây, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nhan-me-sau-khi-chet-toan-bo-deu-hoa-tang/1150362/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.