Sau khi tạm biệt tên đầu gấu dính người, Trà Thư về nhà và thấy anh trai đang nấu ăn trong bếp. Do bố mẹ thường xuyên bận công việc vắng nhà, nên chính anh trai là người nấu những món ăn ngon cho cậu. Lúc này, Trà Thư vẫn thèm chảy nước miếng khi nhớ đến bữa ăn hồi sáng. Trà Thư nép người vào lòng ngực Trì Dung Thanh, đôi mắt rạng rỡ chớp chớp liên tục, khi cậu ôm lấy vòng eo của hắn có thể cảm nhận được những múi cơ bụng săn chắc của hắn qua lớp quần áo, "Anh à, em muốn ăn xúc xích sốt kem và sữa bò, đó là sự kết hợp hoàn hảo!" Trì Dung Thanh thầm cười trong lòng, em trai ngốc dám nói những lời này trước mặt người đang thèm khát cơ thể của mình, chẳng lẽ là muốn mông bự bị dương v*t *** sao? Hắn buông cái muỗng ra để vuốt ve cặp mông to tròn, sau đó hắn nâng người cậu lên rồi đè cậu vào tường. Đôi mắt hắn âu yếm nhìn Trà Thư, đưa tay nhẹ nhàng vén tóc mái của cậu lên. "Lần sau anh sẽ làm." "Lần sau... Lần sau là khi nào? Không, anh trai, sáng mai em muốn ăn nữa, món đó ngon lắm." Trà Thư hoàn toàn không nhận ra tư thế kỳ lạ hiện tại của hai người, vì vậy cậu cứ dùng giọng nói mềm mại làm nũng trong bầu không khí mập mờ. "Anh thật sự hết cách với em, bây giờ anh đi mua xúc xích đây." Đương nhiên, dù không mua thì cũng có sẵn "xúc xích" nhưng phải xem cậu có muốn ăn hay không. Khuôn mặt của Trà Thư bỗng nhiên đỏ ửng và đôi mắt đen sáng lấp lánh như có muôn vàn ánh sao, cậu hạnh phúc ôm lấy khuôn mặt tuấn tú của hắn rồi hôn lên. Kế đó, cậu thoăn thoắt chạy đi mang giày thể thao và ngoan ngoãn ngồi đợi hắn. Cậu ngoan ngoãn nhỉ, nhưng hắn thì muốn *** em trai ngoan từ trên ghế sô pha ra ngoài ban công đến khi hai chân dài thẳng tắp trắng nõn không thể khép lại và thân thể đầy ắp vết hôn đỏ sẫm, khi ấy vệt nước dơ bẩn với những chất lỏng màu trắng sẽ vương vãi khắp mặt đất. Sau khi mua đủ loại thịt, Trà Thư bất chợt lấy một quả cà tím cong queo trong quầy rau. Đến khi tính tiền, Trì Dung Thanh chỉ vào quả cà tím và nói: "Quả cà tím này xấu quá, Thư Thư thật sự muốn mua nó hả?" "Em thấy rất đáng yêu, giống như vầng trăng khuyết." Nói xong, cậu híp đôi mắt to đáng yêu rồi mỉm cười, đôi mắt hoa đào đen láy và sáng ngời càng tỏa ra sức hút khó cưỡng. "Ồ, chắc nó vui lắm." Người bán hàng mỉm cười, "Của cậu là 5 hào." "Không cần đưa tiền lẻ." Trà Thư đáp, cầm giỏ đồ chuẩn bị rời đi. "Chờ một chút!" Người bán hàng gọi một tiếng, chạy đến sạp chọn lựa một quả dưa chuột rồi chạy trở về. "Cái này cho cậu!" Cô vừa nói vừa đưa cho Trà Thư một quả dưa chuột cong. "Bây giờ nó có bạn rồi!" Trà Thư đặt quả dưa chuột bên cạnh quả cà tím, cậu và Trì Dung Thanh vui vẻ về nhà. Hai người cùng nhau ăn bữa tối ngon lành, ăn xong Trà Thư lấy khăn ướt lau miệng. Lúc đi rửa mặt, cậu nghiêng đầu nói với hắn: "Tối nay em ngủ với anh được không?" "Thư Thư lớn rồi, ngủ một mình được mà." Trì Dung Thanh giả bộ lạnh lùng rồi từ chối không chút do dự. Thực ra Trì Dung Thanh sợ mình không kiềm chế được ham muốn sẽ ăn sạch em trai, hơn nữa mỗi khi cậu đưa ra yêu cầu dường như có một ma lực thôi thúc người ta phải đồng ý. "Nhưng em sợ lắm, hồi nãy em lỡ xem một đoạn video kinh dị nên giờ em không dám ngủ một mình." "Những lúc ở bên cạnh anh, thì em có thể dựa dẫm vào anh và cảm thấy an toàn tuyệt đối. Chúng ta có thể dùng hai cái chăn riêng mà, hơn nữa giường lớn như vậy chắc chắn dư sức cho hai người." Trà Thư cuối cùng cũng thuyết phục được hắn. "Được rồi." Hắn đáp lại một cách bất lực Trì Dung Thanh quay đầu lại và thầm thấy buồn cười, em trai ngốc đến mức tưởng rằng ở bên cạnh hắn sẽ được an toàn sao? Không lẽ chờ đến khi mông bị chơi đau mới có một chút phòng bị hả? "Anh đẹp trai, anh đưa em lên giường được không?" Trà Thư lười biếng nằm trên ghế sô pha, cậu nắm tay Trì Dung Thanh rồi luồn các ngón tay vào khe hở ngón tay của hắn, dùng ánh mắt ngây thơ nhìn chằm chằm vào hắn trong khi môi cong lên theo hình vòng cung đẹp mắt, làn da đỏ hồng mềm mại giống như những bông hoa anh đào được chăm sóc cẩn thận. "Anh hết cách với em luôn, cậu bé tham lam à." Trì Dung Thanh bế Trà Thư vào lòng và hôn nhẹ lên trán cậu. Hắn chậm rãi đặt cậu xuống giường rồi đắp chăn bông cho cậu, sau khi tắt đèn hai người chầm chậm nói chuyện phiếm được vài câu thì Trì Dung Thanh nhận ra cậu đã ngủ say. Trà Thư ngoan ngoãn nằm ngủ thiếp đi, ánh trăng chiếu vào khuôn mặt xinh đẹp bị mái tóc che khuất, cậu nằm nghiêng trên người đắp chiếc chăn bông ngay ngắn. Em trai quá ngoan ngoãn! Mềm mại chẳng đề phòng gì! Khiến hắn muốn giữ cậu ở bên cạnh mãi mãi. Trì Dung Thanh ngơ ngác nhìn Trà Thư hồi lâu, cho đến khi Trà Thư lẩm bẩm nói rằng trời lạnh quá sau đó cậu hất chăn lên rồi nhanh chóng chui vào chăn bông của hắn, cậu từ từ vùi mặt vào cơ ngực săn chắc và hai tay không ngừng sờ soạng trên eo của hắn. Quả nhiên là yêu tinh dâm đãng. Trong đôi mắt sâu thẳm của hắn ẩn chứa dục vọng sâu xa không thể nào xóa sạch, cây gậy to lớn phía dưới lặng lẽ cương cứng đè lên bắp đùi non mềm trắng nõn khiến Trà Thư thì thào nói nhỏ, "Đâm tới rồi... Thật lớn... Không được... Khó chịu quá..." Lời nói này làm cho dương v*t của người đàn ông nhảy lên, hơi thở trở nên nặng nhọc, trên giường tràn ngập một bầu không khí mập mờ và nóng bỏng. "Nóng quá... em không chịu được nữa." Nói xong cậu bắt đầu cởi quần áo của mình ra, Trì Dung Thanh kinh ngạc trước làn da trắng mịn như tuyết nhưng đồng thời cũng đẹp đẽ tựa ánh trăng sáng, không những vậy trên người Trà Thư còn tỏa ra hương thơm quyến rũ. Nhưng tại sao lại có một tấm vải trắng quấn quanh ngực cậu? Ngay lúc Trì Dung Thanh còn đang tò mò thì Trà Thư đã xé toạc mảnh vải ra, "Hừ... Dễ chịu quá..." để lộ ra một đôi vú đẫy đà với hai nụ hoa nhỏ xinh đẹp hồng hào. Hóa ra em trai của hắn là người lưỡng tính, Trì Dung Thanh ngơ ngác nhìn mỹ nhân trước mặt mà dương v*t cứng ngắc, lúc này luân lý đạo đức đang quay cuồng trong lòng hắn. Nếu có vú, vậy phía dưới sẽ có hoa huy*t...? Chạm vào một cái sẽ không bị phát hiện đâu, nghĩ vậy nên Trì Dung Thanh mò tay vào trong chiếc quần lót màu xanh lam của Trà Thư. Hắn chạm vào hoa huy*t non nớt đang chảy nhiều nước đến nỗi thấm ướt cả quần lót, lúc hắn rút tay ra lại không kiềm lòng được nếm thử một cái mới phát hiện hương vị quá ngọt ngào. Hắn thầm chửi mình là đồ vô liêm sỉ, nhưng hai tay vẫn tiếp tục chơi đùa với hoa huy*t non nớt, vuốt ve cặp vú to và nhào nặn đầu v* hồng hào. Trà Thư nức nở muốn thoát ra nhưng nhanh chóng bị hắn túm lại trừng phạt bằng cách cắn và liếm mạnh bạo hơn, hắn vừa đút vào ngón tay đầu tiên là hoa huy*t lập tức mút lấy mút để, làm hắn không khỏi nghĩ đến viễn cảnh sung sướng tột độ khi được nhấp dương v*t vào hoa huy*t vừa non mềm vừa khít chặt toàn là nước dâm ấy. Trà Thư cau mày và mấp máy cái miệng nhỏ nhắn, bị một người đàn ông to lớn đè lên giường không thể thoát ra được nên cậu chỉ biết nhẹ giọng cầu xin với hy vọng hắn sẽ dừng lại. "Ưm a a... làm ơn... to quá... dừng lại..." Trà Thư bị giam cầm chặt chẽ bên dưới thân thể nóng rực của người đàn ông, phía dưới ướt đẫm lại bị ngoại vật xâm nhập khiến cậu càng cảm giác khó chịu, thế nhưng bộ ngực phía trên lại dâng lên cho người đàn ông bú mút, vì cậu nghĩ làm vậy sẽ khiến hắn buông tha cho cậu. Trì Dung Thanh tiếp tục xoa nắn cặp vú to trắng nõn trong khi để lại nhiều dấu hôn trên đó, cùng lúc những ngón tay có vết chai mỏng nhanh chóng đâm rút vào hoa huy*t bất chấp sự ngăn cản của Trà Thư. Những khoái cảm liên tục khiến cậu tiết ra một lượng lớn nước dâm trên tay và quần lót, khoái cảm làm cậu choáng váng đầu óc, khuôn mặt ửng hồng trông càng quyến rũ hơn, cơ thể cậu run rẩy nép vào trong vòng tay hắn. Trì Dung Thanh muốn *** em trai của mình bây giờ, muốn nhìn thấy cậu khóc lóc cầu xin dưới sự tấn công mãnh liệt của dương v*t và không thể rời khỏi giường. Hắn sẽ không bao giờ để cậu rời khỏi lòng bàn tay, Trì Dung Thanh thầm cam đoan như vậy. Hắn vừa ngửi tinh dịch ngọt ngào vừa dịu dàng xoa dịu Trà Thư đang bồn chồn, sau đó hắn cầm đôi tay mịn màng Trà Thư đặt lên dương v*t cương cứng của mình. dương v*t của Trì Dung Thanh còn to dài hơn kích thước của người thường, nếu muốn đút vào hoa huy*t thì chắc chắn sẽ không chịu nổi. Vì biết bàn tay nhỏ bé của Trà Thư đang vuốt ve dương v*t nên Trì Dung Thanh càng hưng phấn, sau vô số lần vuốt ve lòng bàn tay mềm mại của cậu muốn bị lột da. Nếu hiện tại Trà Thư tỉnh táo chắc chắn sẽ mắng hắn là đồ biến thái, nhưng đành chịu thôi, ai bảo em trai dâm đãng dụ dỗ dương v*t tới *** mình chứ. Những giọt sữa trắng bắn lên khuôn mặt thanh tú đang say giấc nồng, nhìn thấy cậu em trai dính bê bết dịch thể khiến trong lòng hắn trỗi dậy khát khao chiếm hữu và chinh phục đáng sợ, hắn muốn em trai xinh đẹp hoàn toàn thuộc về riêng mình. Một lúc sau, Trà Thư ngơ ngác tỉnh dậy thấy một đống quần áo vương vãi, xấu hổ mặc vào rồi quay sang nhìn hắn, "Tại sao em lại ngủ với anh...?" Cậu lay người hắn, "Anh ơi, anh tỉnh rồi à? Em xin lỗi, tướng ngủ của em xấu... Mà còn ngủ chung với anh." "Bé con, em tỉnh rồi, không sao đâu, lần sau không vậy nữa." Lần sau ở trên giường em sẽ vừa rên rỉ vừa chảy nước lênh láng. Trì Dung Thanh mỉm cười nhìn Trà Thư, vỗ vai cậu rồi chống người ngồi dậy. Quần lót của Trà Thư đã ướt hết nên có cảm giác nhớp nháp rất khó chịu, cậu dụi mắt, cảm thấy mình chạm vào thứ gì đó nhớp nháp và ẩm ướt nên đưa lên mũi ngửi thử, "Đây là cái gì... Có mùi hôi." "Là tinh dịch đó em trai." Trì Dung Thanh cong môi thành một nụ cười xấu xa. "Hả...?! Anh nói giỡn sao?" Trà Thư sợ hãi và cố tìm khăn giấy để lau nó. "Bị phát hiện rồi, thực ra là gel lô hội tốt cho da mặt." "Ồ... anh bôi cho em à, cảm ơn anh..." Trà Thư rúc vào trong chăn bông của mình ngủ tiếp, cậuvtin tưởng anh trai tốt bụng của mình sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì làm tổn thương mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]