Tâm trạng tốt đẹp cả ngày, ngay khi nhìn thấy căn phòng khách sạn kia, đột nhiên tan biến.
—— Lại giống y hệt lần trước Hoắc Thanh xông vào phòng cậu, tình huống tái diễn.
Lần này không phải Thẩm Thanh Độ gọi điện cảnh cáo cậu.
"Thanh Độ mấy ngày trước về nhà là nhốt mình trong phòng khóc suốt. Tôi không biết giữa các người xảy ra chuyện gì, nhưng Lý Tễ, nhớ kỹ cho tôi, lần sau nếu còn xảy ra chuyện như vậy, tôi sẽ không chỉ đập một phòng đâu."
Thẩm Thanh Không tức giận, thay bảo bối ngoan ngoãn hiểu chuyện mà nhốt hắn ngoài cửa, nói chuyện còn mang theo tiếng nức nở. Phải dỗ dành hồi lâu mới cho vào, ôm Thẩm Thanh Độ vào lòng, dùng giọng nói dịu dàng an ủi. Nhìn đôi mắt kia đẫm lệ sáng, trái tim trống rỗng của Thẩm Thanh cũng đau nhói từng cơn, hận không thể lột da rút gân Lý Tễ để xả giận cho em trai.
Đôi khi, Lý Tễ thật sự rất muốn báo cảnh sát.
Nhưng gọi đến thì lo lắng, cúp đi thì sợ hãi. Hết Hoắc Thanh lại tới Thẩm Thanh Không, nếu so sánh một cách khập khiễng, thì chẳng khác gì cảnh hồ lô con từng bước từng bước trèo lên cứu ông nội.
Lý Tễ thật sự nghi ngờ, những vai chính công và pháo hôi công này rốt cuộc có phải NPC của hệ thống không, cứ hễ Thẩm Thanh Độ tự động hướng cậu mà phát ra tín hiệu, là bọn họ sẽ vô phân biệt mà lao tới công kích.
Chưa cần nói cậu và Thẩm Thanh Độ có thật sự cãi nhau hay không, chỉ riêng việc cứ vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-nhung-la-nhoc-ngoc-nghech-thanh-that/4684124/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.