Điện thoại của Thẩm Thanh Độ rơi xuống đất, phát ra một tiếng lạch cạch rõ ràng. Hai người hầu nhìn thấy là hắn, lập tức ngậm miệng, chỉ kêu một tiếng "Tiểu thiếu gia", sau đó vội vàng quay lại làm việc, trong lòng âm thầm oán trách bản thân đúng là cái đồ xui xẻo. Ở nhà mà còn lắm chuyện, vừa hay lại bị bắt gặp.
Nhưng, tiểu thiếu gia Thẩm Thanh Độ xưa nay vốn hiền lành, chắc hẳn sẽ không so đo với các cô.
Quả thật, Thẩm Thanh Độ không định so đo gì. Bởi giờ đây, mọi dự cảm bất an về Lý Tễ trong lòng cậu ta dường như sắp thành sự thật. Nếu Lý Tễ thực sự là con riêng, vậy thì rất có khả năng những thứ vốn thuộc về cậu ta sẽ bị chia sẻ, tình yêu thương của cha mẹ và anh trai, sự yêu thích của mọi người, cuộc sống cẩm y ngọc thực.
Cậu ta cảm thấy bất an, thậm chí là sợ hãi.
Từ sau khi cha mẹ bắt cậu ta tham gia chương trình tổng nghệ biến hình và rồi đổi sang một người giống Lý Tễ, kể từ lúc gặp Lý Tễ, trong đầu Thẩm Thanh Độ hình tượng của cậu bé ấy luôn là một mảng xám xịt, đen thui, hơi ục ịch, lời nói cử chỉ thì thô lỗ, mang giọng quê kệch, tính cách thì hoặc nhút nhát tự ti, hoặc th* t*c khó ưa.
Thẩm Thanh Độ chỉ cảm thấy kỳ quái: Tại sao Lý Tễ lại là cái dạng này? Dựa vào đâu mà lại như thế? Cậu lẽ ra phải giống như trong tiểu thuyết hay phim thần tượng miêu tả, ngu ngốc, nông cạn, da dẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-nhung-la-nhoc-ngoc-nghech-thanh-that/4684123/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.