Lý Tễ ngẩn ra vài giây.
Sau đó cúi đầu nhìn đùi mình, trên bắp đùi phải đang buộc một vòng da màu đen. Bình thường cậu đều mặc quần dài, chỗ này chưa từng tiếp xúc nhiều với ánh nắng, nên làn da trắng nổi bật hơn dưới vòng da sẫm màu. Giờ bị thít chặt để lại vết đỏ, thậm chí ẩn ẩn có dấu hiệu trầy xước, trông thật đáng thương.
Đúng là bị cọ đỏ. Cậu ngẩn ngơ nghĩ, hoàn toàn không dám tưởng tượng rằng Hoắc ca đang trêu ghẹo mình.
Vậy có nên để Hoắc ca giúp mình tháo ra không?
"Em, em tự mình làm được." Cậu lúng túng cúi người tháo vòng ra. Trên dây da còn gắn mấy chi tiết kim loại chạm rỗng hình trái tim, cạnh dưới hơi bén. Một sơ suất thôi, vệt đỏ trên da lập tức sưng tấy, thậm chí rịn một chút máu.
Trong xe yên tĩnh đến mức nghe được tiếng kim rơi.
Lý Tễ cúi đầu, vụng về kéo tiếp vòng chân xuống.
"Để tôi giúp em." Giọng Hoắc Chiêu nghe vẫn đường hoàng, lại bổ sung thêm nửa câu: "Chân em đã bị thương, đừng chạm vào nữa. Thứ này tự tháo không dễ, để người khác giúp là bình thường."
Giọng nói rất tự nhiên, như thể đây là một yêu cầu hợp lý. Nghe vậy, Lý Tễ cũng cảm thấy hình như được giúp cũng không có gì.
Lý Tễ vẫn còn do dự, không lên tiếng.
Hoắc Chiêu mím môi, như đang thất thần. Một lúc sau, anh mới gian nan thốt ra: "Tiểu Tễ, em không muốn làm bạn với anh nữa sao?"
Lý Tễ sững người, chưa kịp phủ định, Hoắc Chiêu đã nói tiếp: "Trước đây anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-nhung-la-nhoc-ngoc-nghech-thanh-that/4684122/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.