Hành lý của Lý Tễ vốn không nhiều. Lúc đến cũng chỉ có một chiếc vali đơn giản. Giờ bên trong không còn rau dại hay đặc sản quê chiếm chỗ, chỉ còn vài bộ quần áo cũ kỹ, vá chằng vá đụp, giặt đến trắng bệch. Chiếc vali nhỏ đã gần đầy.
Nam nhân đứng cạnh, nhìn thiếu niên tỉ mỉ gấp từng món, xếp ngay ngắn vào vali. Cuối cùng, anh tự nhiên ngồi xổm xuống, đưa tay về phía ngăn trong cùng của vali, nơi đặt đồ lót và quần áo mặc trong.
Hoắc Chiêu tiếp tục vai diễn người đàn ông hiền lành, chính trực, giọng nói ấm áp đến mức làm người khác nóng tai: "Để anh giúp em xếp nhé."
"......"
Đến mức chậm hiểu như Lý Tễ cũng nhận ra chuyện này hình như không ổn lắm.
Nếu từ chối, Hoắc ca có nghĩ mình cố tình xa cách, làm anh buồn không? Nhưng nếu không nói gì, để người khác gấp cả q**n l*t của mình hình như cũng không đúng cho lắm.
Hơn nữa, q**n l*t của cậu đều là đồ cũ, mặc lâu rồi, không có tiền mua mới. Cậu lo Hoắc Chiêu sẽ ghét bỏ.
Do dự một lúc, Lý Tễ vẫn cố gắng chọn giọng điệu nhẹ nhàng, không làm tổn thương lòng tự trọng yếu ớt của người khác: "Không, không cần đâu, cũng chỉ có mấy món thôi."
Nói xong liền vội vã tăng tốc động tác thu dọn.
Hoắc Chiêu lúc này không tiếp tục kiên trì nữa, thông tình đạt lý mà thu tay về. Anh hiểu rất rõ, nếu quá vội vàng, quá nhanh kéo gần quan hệ, sẽ chỉ dọa con vật nhỏ mới thử thăm dò vươn móng vuốt lông xù phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-nhung-la-nhoc-ngoc-nghech-thanh-that/4684125/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.