An Tỷ nhìn tôi trầm ngâm nói: “Tô Nhã, làm người thìnên nói thật!”
Tôi gật đầu: “Được, mình đã nhận lời sẽ kể cho cậuchuyện quá khứ của mình thì nhất định sẽ nói đúng sự thật. Nhưng cậu cũng phảiđồng ý với mình một điều kiện, không được kể những chuyện này cho người thứ ba!Nếu không suốt đời mắc táo bón, đời đời kiếp kiếp mọc mụn khắp mặt!”
Trông mặt An Tỷ đầy căm hận, nó nói: “Tô Nhã, cậu cònthất đức hơn cả mình! Được rồi, không nói thì không nói. Người trong ngành tìnhbáo như bọn mình cũng có đạo đức nghề nghiệp cả đấy, cho dù cậu không dặn dòthì đạo đức nghề nghiệp cũng luôn buộc mình phải giữ kín như bưng rồi!”
Nghe một đứa có sở thích buôn chuyện trơ tráo to mồmrằng nó không bao giờ bép xép, tôi thấy như sụp đổ. Tôi nói: “An Tỷ, mình khôngtin, đạo đức của cậu với nước mắt của mình cũng rẻ tiền như nhau. Cậu cứ thềđộc đi cho chắc!”
An Tỷ đành ấm ức giơ tay lên trời, xổ một tràng thềthốt xong, nó hổn hển hỏi tôi: “Đến lượt mình hỏi cậu được chưa!”
Tôi gật đầu đáp: “Được rồi, hỏi đi.”
An Tỷ uống một ngụm nước lấy giọng rồi hỏi tôi: “Trướckia cậu và sếp thứ yêu nhau?”
Tôi gật đầu: “Ừ.”
Nó lại hỏi: “Từ bao giờ?”
Tôi thật thà đáp: “Sáu năm trước”
An Tỷ gào lên thảm thiết: “Ôi giời! Đúng là đồ vô sỉ!Sáu năm trước thì cậu đang trong giai đoạn đói khát tình yêu rồi, tiếc là sếpthứ của tôi khi đó vẫn còn là một con chim non! Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mo-ve-em/3143224/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.