Lửa giận bốc lên nghi ngút, trong phút chốc tôikhông nghĩ nổi nên bật lại hắn thế nào, chỉ biết há to miệng theo bản năng cắnmột miếng thật đau vào ngực hắn!
Ninh Hiên hét lên: “Tô Nhã, định mưu sát phuquân à!”
Nhả miệng ra tôi nói: “Sao? Sợ chưa! Phải để cậusau này hễ thấy tôi là lập cập, chỉ muốn bỏ chạy thật xa cho khuất mắt mớiđược!”
Ninh Hiên xoa xoa ngực trầm ngâm nhìn tôi: “Emcắn anh chết cũng được, đau thế này nhằm nhò gì. Chứ để anh không được trôngthấy em nữa mới gọi là đau không muốn sống!”
Trái tim tôi lại bị hắn làm cho run rẩy. Nhóccon, sao mồm miệng ngọt hơn cả mật thế chứ! Không ngày nào tôi không bị hắn làmcho mê man choáng váng!
Nghĩ đến ước mơ trở thành một nhà thiết kế đồtrang sức của hắn, tôi thấy phiền lòng không yên. Tôi hỏi: “Ninh Hiên, có phảinếu như không vì tôi thì sau khi tốt nghiệp phổ thông, cậu dự định sẽ đi du họcđúng không?” Hắn đã nói trong nước không đào tạo chuyên sâu ngành này mà.
Ninh Hiên bẹo má tôi, nói: “Đồ ngốc, sao mặt mũilại thành quả mướp đắng thế này. Ừ, đúng là trước kia anh định du học vì khi đóthứ anh yêu thích nhất chính là thiết kế trang sức. Nhưng sau đó gặp em, được ởbên em thì thiết kế trang sức chỉ xếp thứ hai thôi. Bây giờ anh chỉ muốn ngàyngày được ở bên người mình yêu, những thứ khác đều không quan trọng!”
Những lời lẽ ngọt ngào này làm tôi xúc động đếnmức chỉ muốn ngã ngất luôn vào lòng hắn thôi! Vì tôi mà hắn có thể hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mo-ve-em/141066/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.