🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Về đến nhà, tôi hoàn toàn suy sụp và mệt lử, nằm phụcxuống giường trùm chăn kín mít, mẹ hỏi có phải tôi ốm không? Tôi nói bị cảmchút thôi, ngủ một lát sẽ khỏi. Mẹ không yên tâm ép tôi uống thuốc bằng được.Nỗi khổ trong lòng chẳng thể nói ra, thể chất kiện toàn mà kinh hồn tàn tật,tôi đành nhăn mũi uống bừa viên thuốc trị cảm cấp tốc mà mẹ đưa cho. Tôi cảmgiác được mấy viên thuộc đang tan chảy bên trong dạ dày, thầm nghĩ thôi cứ coinhư đó là mấy viên thuốc an thần.

Thuốc vừa ngấm tôi liền mê man chìm ngay vào giấc ngủ.Tôi đã mơ lung bung trọn một đêm, lúc thì mơ thấy Trác Hạo, lúc thì mơ thấyNinh Hiên, lúc thì thời cổ đại, lúc lại ở hiện đại. Thời cổ đại người ta chửitôi là dâm phụ, rồi nhét vào lồng lợn thả trôi sông, thời hiện đại có người tạtaxit vào mặt tôi, nói tôi là tai hoạ, phải huỷ hoại dung nhan của tôi.

Khi thứ axit đó hắt vào mặt tôi, tôi bỗng thấy mặtmình nóng ran, không biết đang mở hay tỉnh nhưng rồi đã gào lên một tiếng thấtthanh, ngồi bật dậy.

Tôi mở mắt, thấy mẹ với khuôn mặt lo âu và chan chứayêu thương đang ngồi trước mặt mình, tay cầm một cái khăn nóng giãy, nói: “Conbé này, làm cái gì nữa không biét, ốm thế này cũng không nói ra cho mẹ biết,chỉ nói cảm là xong à. Giờ này còn chưa thèm dậy, mẹ mà không lên xem thì cókhi con chết chìm trong đống mồ hôi mồ kê khắp người rồi đây này! Nhã Nhã, nóicho mẹ nghe xem nào, con mơ thấy gì mà gào

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mo-ve-em/141054/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.