Quay lại từ nhà vệ sinh, hai con mắt Ninh Hiên khônggiây phút nào rời khỏi tôi. Nếu là bình thường, chắc tôi đã ngửa mặt lên trờihú hét ầm vang, thưởng lãm ánh mắt nóng bỏng rừng rực ấy. Nhưng hôm nay khắpngười không chỗ nào thấy tự nhiên thoải mái, tôi cứ luôn trong trạng thái đứngngồi không yên. 
Trời! Cậu nhìn đi, nhìn đi, cứ nhìn đi! Chẳng lẽ thựcmuốn được chị uống cạn hả? 
Đợi… đợi… chờ… chờ…, cuối cùng kẻ phá đám đã đến. 
Tôi đang bị soi đến thất khiếu bốc khói, hồn bay pháchlạc, bỗng nhiên xuất hiện một cậu thanh niên xách trên tay hộp bánh sinh nhậtto tướng nhanh nhẹn bước vào. 
Ninh Hiên hỏi tôi: “Chị vừa đặt à?” Có thể thấy rõ haicon ngươi trong mắt hắn đã được nung thành hai hòn lửa cháy bừng bừng, tôi lậpcập đáp: “Ừ… Thì hôm nay là sinh nhật cậu, tôi thấy các cậu chưa có cái này,sinh nhật không thể thiếu nó được nên đã đặt mua một cái coi như quà sinhnhật…” 
Hai bên khóe miệng hắn cong lên thành một nụ cười, nụcười hạnh phúc vui sướng không gì sánh bằng. Khóe miệng bình thường chỉ quennhếch mép mỉa mai châm chọc ấy, lúc này đây lại trở nên vô cùng hiền hòa. 
Đám quỷ sứ xúm vào giúp cắm nến rồi châm lửa, một tênlẻo mép hỏi: “Hình như trong quán rượu cũng có bán cả bánh sinh nhật mà?” Thựcra ý tứ sâu xa của nó là: “Cô Tô, cô đúng là phiền phức phát mệt!” 
Tôi ờ à mấy tiếng đáp lại. Vừa rồi trong nhà vệ sinhbị mùi amoniac nồng nặc hun cho hôn mê, suýt nữa bất tỉnh nhân sự, tôi quả thựckhông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mo-ve-em/141053/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.