Thường thì khi trải qua đau khổ, con người đều muốnkiếm tìm một ai đó để tâm sự. Tôi bắt đầu kể câu chuyện của mình với Ninh Hiên:“Khi tôi vừa học lên năm thứ tư, một ông sếp của bố mẹ bảo có quen một anhchàng trẻ trung triển vọng, sự nghiệp thành công, biết đối nhân xử thế, lại đẹptrai sáng sủa nên muốn giới thiệu cho tôi. Ban đầu tôi kiên quyết không đồng ýchuyện này. Tôi mới là sinh viên năm tư mà đã phải tính chuyện gặp mặt làm gì,đồng ý để người ta cười cho chết à. Nhưng mẹ tôi không bằng lòng, bà đã gặpngười này một lần rồi, vừa gặp bà ưng ý ngay nên hết lời thuyết phục tôi đi gặpthử một lần.” 
Tôi hít một hơi dài, uống một ngụm bia, kể tiếp: “Tôikhông thể cãi lời mẹ, đành miễn cưỡng đi gặp. Kết quả là vừa gặp anh ta, tôi đãđổ luôn. Cậu không biết đâu, khi bước vào căn phòng đó trong đầu tôi vẫn khăngkhăng ý nghĩ không bao giờ khuất phục, không bao giờ đồng ý. Nhưng xuất hiệntrước mặt tôi là một anh chàng quá đỗi đẹp trai. Anh ta đứng đó mỉm cười nhìntôi, nụ cười ấm áp hương xuân của những bông hoa anh đào đang đua nở. Nỗi ấm ứctrong lòng tôi lập tức tan biến. Và rồi khi anh ta lên tiếng, toàn thân tôi chỉcòn biết tê dại.” 
“Anh ta bảo: “Em là Tô Nhã phải không? Một tháng trướcanh đã được chủ nhiệm Tôn kể về em, một cô bé xinh đẹp, đáng yêu. Anh nhữngmuốn được gặp em nhưng tiếc là mãi vẫn chưa có cơ hội. Cuối cùng hôm nay cũnggặp được em rồi, quả nhiên danh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mo-ve-em/141046/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.