[ nhà hoang ngoài rừng Thiên Lâm, An Quốc ]
[ Tử Điệp và Mộc Phi đưa một vị cô nương bị thương ở cánh tay phải vào ]
Vũ Thiên Vân: Tình hình bên ngoài sao rồi? Hai người có bị thương không?
[ An Thiếu Kỳ và Hạ Trác Quân đưa người vào trong xong rồi đi ra chỗ Vũ Thiên Vân ]
Mộc Phi: Đa tạ Vân cô nương quan tâm, chúng tôi không sao.
Tử Điệp: Vị cô nương này chính là người bị đám thích khách kia ám sát chung với vị công tử vừa nảy.
Vũ Thiên Vân: Cô nương cô không sao chứ? Để ta xem vết thương giúp cô.
[ Bạch Ngọc Chi lùi lại một bước rồi nhìn kĩ cô, đánh giá một lượt mọi người xung quanh ]
[ Bạch Ngọc Chi, thứ nữ nhà Họ Bạch, xuất thân là gia đình thương nhân, mẹ mất từ nhỏ, cha là Bạch Hải là một thương nhân có tiếng ở Vương Đô và các tỉnh thành khác. Có vẻ ngoài đẹp tựa thần tiên, trong sáng động lòng người, từ nhỏ đã theo cha nuôi học võ, võ công không cao nhưng đủ dùng. Đặc Biệt cô là nữ chính trong bộ YÊU ANH ĐẾN NGÀN NĂM SAU mà Vũ Thiên Vân trước khi xuyên không đã đọc ]
Vũ Thiên Vân: Cô nương, cô đừng sợ chúng tôi không phải người xấu đâu, chúng tôi là người đi đường ghé nơi này nghỉ ngơi một hôm, ta biết chút y thuật có thể tạm thời băng bó vết thương cho cô và vị công tử kia. Cô đừng sợ ha.
[ nghe cô nói vậy Bạch Ngọc Chi liền suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-tuyet-but/3600942/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.