[ nhà hoang ngoài bìa rừng Thiên Lâm, An Quốc ]
[ Vũ Thiên Vân sức thuốc và băng bó vết thương ở tay cho Bạch Ngọc Chi ]
Vũ Thiên Vân: hơi đau một xíu cô ráng nhịn một chút.
Bạch Ngọc Chi: Được.
[ Vũ Thiên Vân thoa thuốc lên, thuốc thấm vào da Bạch Ngọc Chi đau đến nhăn hết cả mặt nhưng vẫn không kêu lấy một lời ]
Vũ Thiên Vân: Xong rồi, tới hắn ta thôi.
[ Vũ Thiên Vân không nghĩ nhiều liền bước tới cởi áo hắn ra làm An Thiếu Kỳ và Hạ Trác Quân hoảng hốt ngăn lại ]
An Thiếu Kỳ: Cô đây là làm gì vậy?
Vũ Thiên Vân: Chữa vết thương cho hắn ta chứ làm gì?
Hạ Trác Quân: Chữa vết thương cần cởi y phục sao? Cô là nữ nhân, hắn ta là nam nhân, nam nữ thụ thụ bất thân…
Vũ Thiên Vân: ây da không cởi thì làm sao xem vết thương hắn như thế nào mà chữa, được rồi các người ra ngoài hết đi ta tự chữa được rồi. Nhiều người quá làm ta mất tập trung.
[ An Thiếu Kỳ và Hạ Trác Quân đông thanh nói ]
An Thiếu Kỳ: Không được! ta ở đây với cô.
Hạ Trác Quân: Không được! ta ở đây với cô
[ Vũ Thiên Vân nhìn hai người họ với vẻ bất lực ]
Vũ Thiên Vân: được rồi, được rồi đều ở lại cả đi.
[ Vũ Thiên Vân định cởi tiếp nhưng An Thiếu Kỳ tiến đến giúp cô cởi y phục hắn ra. Lộ ra các vết đao chém lớn nhỏ ]
Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-menh-tuyet-but/3600943/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.