Quan Lâm Lâm cười khẩy một tiếng, đẩy Quan Chi Đống, người vừa nãy đứng chặn trước mặt mình ra, hét lớn: “Anh bớt làm trò làm tịch lại đi, đừng nghĩ rằng tôi không nhìn ra được, anh dựa vào thủ đoạn câu dẫn phụ nữ để đạt được mục đích của mình!”
“Ở nội địa thì tìm Tô Vãn Thanh, ở Hồng Kông thì tìm Hoắc An Lan, đều là con gái nhà tài phiệt, anh đúng là thông minh đấy!”
“Tôi nhìn thấy loại đàn ông không biết xấu hổ như anh là thấy buồn nôn, ấy thế mà ngày nào cũng làm bộ giả tạo, cho ai xem đấy?”
“Phụ nữ tệ thì gọi là giày nát, còn loại đàn ông thối nát như anh thì gọi là gì? Tất rách à?”
Giọng nói sắc bén và điên cuồng của Quan Lâm Lâm vang vọng khắp hành lang đại sảnh.
Tất cả mọi người đều im lặng như tờ.
Ngay cả Hoắc Hoàn Vũ cùng nhìn Quan Lâm Lâm bằng ánh mắt như nhìn kẻ điên.
Nếu như không nói đến chuyện ân oán cá nhân, anh ta cũng khá khâm phục Quan Lâm Lâm đấy.
Dám nói Lý Thần như thế thì đúng là chán sống rồi.
Người trước đó nói với Lý Thần như vậy có lẽ bây giờ mồ đã xanh cỏ rồi!
Còn Quan Lâm Lâm này dường như đã hoàn toàn buông xõa bản thân.
Cô ta không còn quan tâm tới bất cứ thứ gì nữa, chỉ vào Hoắc An Lan nói: “Cô cho rằng thằng cha ở bên cạnh mình ưu tú lắm sao? Anh ta đang giả vờ đấy!”
“Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2372130/chuong-494.html