“Bữa cơm này dù sao cũng do nhà họ Hoắc các người làm chủ, chúng tôi đều là khách. Chủ lại ra tay đánh khách ở đây như này thì thật là quá quắt. Có chuyện gì chi chằng đợi ăn xong bữa cơm rồi nói, ông cụ vẫn còn đang đợi ở bên trong”, Lâm Lang Thiên nói.   
Hoắc Hoàn Vũ cười gằn một tiếng, nói: “Bớt nhiều lời trước mặt tôi đi, anh nói đợi là đợi à? Anh là cái củ hành khô gì?”   
Sắc mặt Lâm Lang Thiên trùng xuống, lộ ra vẻ kích động, lạnh lùng nhìn Hoắc Hoàn Vũ nói: “Trưởng bối vẫn còn ở đây, không đến lượt anh lên tiếng dạy dỗ người khác!”   
Hoắc Hoàn Vũ đang định nói thì Lý Thần đã bước tới vỗ vào vai anh ta, ý bảo anh ta bỏ tay ra.   
Hoắc Hoàn Vũ mặc dù không muốn nhưng lời của Lý Thần anh ta nhất định phải nghe theo, hừ lạnh một tiếng rồi buông tay khỏi cổ Quan Lâm Lâm.   
Nhưng Hoắc Hoàn Vũ vừa mới buông tay được một giây, giây sau một cái tát đã đập vào mặt của Quan Lâm Lâm.   
Là Lý Thần tát.   
Quan Lâm Lâm kêu lên một tiếng, lúc trước Hoắc Hoàn Vũ đánh vào má trái, lần này Lý Thần lại đánh vào má phải, lập tức khiến khuôn mặt của cô ta sưng vù như đầu heo, ánh mắt ai oán nhìn chằm chằm Lý Thần.   
Nhưng nhìn thấy ánh mắt lãnh đạm của Lý Thần, sự nhục nhã và sợ hãi của Quan Lâm Lâm lập tức bị thu lại.   
“Cái tát này là dạy dỗ cô vì nói năng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2372129/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.