Cái tát và cú đá vừa rồi của Hoắc Hoàn Vũ, không ai trong phòng dám ngăn cản cả.
Ngay cả Quan Chi Đống cũng chỉ có thể nén nỗi thương xót và sự tức giận ở trong bụng.
Dù sao cũng là do Quan Lâm Lâm nói sai trước, đối mặt với gia tộc giàu có nhất Hồng Kông này, Quan Chi Đống ông ta vẫn chưa có đủ tư cách để thi gan với Hoắc Chấn Châu.
Nhưng khi nhìn thấy Hoắc Hoàn Vũ chuẩn bị đi lên đá thêm một cái nữa, Quan Chi Đống cho dù có sợ hãi trước thế lực nhà họ Hoắc thì lúc này cũng phải đứng ra.
Một thân hình đứng chặn trước mặt Hoắc Hoàn Vũ, khuôn mặt nở nụ cười cầu xin nói: “Cậu Hoắc à, bớt nóng nảy chút, con nhỏ nhà tôi nói năng không suy nghĩ, cậu đừng so đo với nó làm gì”.
“Hôm nay là một ngày vui, chúng ta đừng vì chút chuyện nhỏ nhặt này mà phá vỡ tâm trạng được không? Tôi đứng đây thay con nhỏ nhà tôi đền tội với cậu”.
Nhìn Quan Chi Đống đang không ngừng xin lỗi, Hoắc Hoàn Vũ cười khẩy một tiếng, nói: “Con gái ông nếu như thông minh bằng một nửa ông thì đã không phải ầm ĩ đến mức này”.
Quan Chi Đống âm thầm nghiến răng nghiến lợi, nội tâm gần như sôi trào nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười, nói: “Xin cậu Hoắc đừng so đo với con bé làm gì, hay là chúng ta vào phòng bao trước đã?”
Hoắc Hoàn Vũ nheo mắt lại, có chút không cam tâm, anh ta định nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/2372131/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.