Chương trước
Chương sau
Cái tát và cú đá vừa rồi của Hoắc Hoàn Vũ, không ai trong phòng dám ngăn cản cả.  

Ngay cả Quan Chi Đống cũng chỉ có thể nén nỗi thương xót và sự tức giận ở trong bụng.  

Dù sao cũng là do Quan Lâm Lâm nói sai trước, đối mặt với gia tộc giàu có nhất Hồng Kông này, Quan Chi Đống ông ta vẫn chưa có đủ tư cách để thi gan với Hoắc Chấn Châu.  



Nhưng khi nhìn thấy Hoắc Hoàn Vũ chuẩn bị đi lên đá thêm một cái nữa, Quan Chi Đống cho dù có sợ hãi trước thế lực nhà họ Hoắc thì lúc này cũng phải đứng ra.  



Một thân hình đứng chặn trước mặt Hoắc Hoàn Vũ, khuôn mặt nở nụ cười cầu xin nói: “Cậu Hoắc à, bớt nóng nảy chút, con nhỏ nhà tôi nói năng không suy nghĩ, cậu đừng so đo với nó làm gì”.  

“Hôm nay là một ngày vui, chúng ta đừng vì chút chuyện nhỏ nhặt này mà phá vỡ tâm trạng được không? Tôi đứng đây thay con nhỏ nhà tôi đền tội với cậu”.  

Nhìn Quan Chi Đống đang không ngừng xin lỗi, Hoắc Hoàn Vũ cười khẩy một tiếng, nói: “Con gái ông nếu như thông minh bằng một nửa ông thì đã không phải ầm ĩ đến mức này”.  

Quan Chi Đống âm thầm nghiến răng nghiến lợi, nội tâm gần như sôi trào nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười, nói: “Xin cậu Hoắc đừng so đo với con bé làm gì, hay là chúng ta vào phòng bao trước đã?”  

Hoắc Hoàn Vũ nheo mắt lại, có chút không cam tâm, anh ta định nhân cơ hội này cho Quan Lâm Lâm một bài học sâu sắc.  

Đừng nói đến chuyện Hoắc Hoàn Vũ không biết thương hoa tiếc ngọc, từ nhỏ đến lớn, anh ta đã làm không ít chuyện xấu.  

Khi thực sự nổi giận, ông trời có tới anh ta cũng không quan tâm, cứ đánh đã rồi tính.  

Hơn nữa Quan Lâm Lâm này đã không ít lần khiêu khích và thách thức giới hạn của anh ta?  

Hoắc Hoàn Vũ nhịn cô ta lâu lắm rồi.  

Ngay khi mọi người đều nghĩ rằng chuyện này sẽ kết thúc ở đây thì cánh cửa của phòng bao sảnh Hoàng gia được mở ra.  

Lý Thần và Hoắc An Lan vừa nói vừa cười bước ra từ bên trong.  

“Sao thế, đến hết rồi sao không vào đi?”, Lý Thần nhìn một lượt tình hình hiện tại, thật ra anh cũng đoán được mấy phần rồi nhưng vẫn cố ý hỏi.  

Khi Quan Lâm Lâm nhìn thấy Lý Thần, hai mắt cô ta đỏ ngầu lên.  

Theo cô ta nghĩ, tất cả những chuyện này đều do Lý Thần mà ra.  

Nếu không phải vì Lý Thần, cô ta và anh họ cũng đã không chọc vào Hoắc Hoàn Vũ, càng không bị kéo vào hàng loạt những chuyện trời ơi đất hỡi này.  

Bây giờ anh họ đang nằm trong bệnh viện, vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh, bây giờ cô ta lại bị làm nhục trước mặt tất cả mọi người, đến bố của cô ta cũng bị Hoắc Hoàn Vũ sỉ vả theo.  

Thủ phạm của tất cả những chuyện này đều là do Lý Thần!  

Khi nhìn thấy thái độ thân thiết của Lý Thần và Hoắc An Lan, Quan Lâm Lâm lập tức đứng dậy chỉ vào Lý Thần gào lên: “Lý Thần! Không phải anh đã có Tô Vãn Thanh rồi sao? Còn tán tỉnh đưa đẩy với Hoắc An Lan, anh là loại đàn ông kiểu gì đấy?”  

Lý Thần hơi nhíu mày, nhìn dáng vẻ khó coi, bù xù như mụ điên của Quan Lâm Lâm, thản nhiên nói: “Cô Quan à, với trạng thái hiện giờ của cô e là không thích hợp để tham gia bữa tiệc tối nay, nhỡ đâu làm kinh hãi đến hai ông cụ, đến lúc đó thì tội to lắm đấy”. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.