"Muốn trách thì trách mày chảnh quá ấy!"
Tô Vãn Thanh dửng dưng nhìn Hồ Lan, nói: "Chẳng trách tôi đi đâu Hà Chí Thành cũng biết. Hóa ra là thím đã bí mật thông báo cho hắn, các người muốn tôi gả cho nhà họ Hà thế à?”.
Hồ Lan chế nhạo: "Cậu Hà thì có gì không tốt? Đừng tưởng rằng bố con mày có tí tiền mà đã là nhất nhá. Thực lực của nhà họ Hà không phải thứ mày có thể so sánh được đâu, gả cho cậu ta, chính là phúc của mày rồi đấy, có phúc mà không biết hưởng".
Tô Vãn Thanh thất vọng đến mức không thèm cãi nhau với bà ta nữa, lạnh lùng nói: "Thôi bỏ đi, nói với người như thím chả khác nào nước đổ lá khoai, các người đi đi, bố tôi không có ở nhà".
“Còn tiền thì sao!?”, Hồ Lan gào lên: “Các người không định trả lại số tiền mà các người nợ sao? Mau thanh toán cho tao hơn một triệu tiền hàng đi!”
Tô Vãn Thanh giận tím người, đang định nói thì Lý Thần đến bên cạnh cô.
“Không sao, không đáng để tức giận đâu”, Lý Thần nhẹ nhàng an ủi nói.
Quay đầu lại đối mặt với Hồ Lan, Lý Thần nói: "Nếu tôi không nghe nhầm thì tiền hàng tháng sau mới quyết toán. Bây giờ cô tới đây đòi tiền, không hợp tình cũng không hợp lý, nên cô đi đi".
Hồ Lan nghi ngờ nhìn Lý Thần, cười nhạo nói: "Đâu ra cái thằng nhãi dám lớn lối với tao vậy. Đây là chuyện giữa tao và nhà họ Tô. Liên quan gì đến mày?"
Lý Thần bình tĩnh nói: "Chuyện của Vãn Thanh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/1069139/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.