Nhìn bóng hình của Tô Vãn Thanh đang chạy đi, lông mày và ánh mắt của Lý Thần đều nở nụ cười. 
Thời gian đẹp nhất giữa nam và nữ là trong khoảng thời kỳ mập mở, thật thật giả giả này. 
Lý Thần đã coi Tô Vãn Thanh là người của riêng mình, Tô Vãn Thanh không có ý từ chối, mối quan hệ này sẽ không bị bóp chết từ trong trứng nước ngay khi vừa nảy mầm như kiếp trước. 
Mãi cho đến bữa tối, Tô Vãn Thanh mới xuất hiện lại trước mặt Lý Thần, nhưng cô vẫn không dám nhìn anh. 
Sự e thẹn này giống như một đóa sen trong veo e ấp trước làn gió lạnh khiến Tô Vãn Thanh trông đặc biệt lay động lòng người. 
Trên bàn ăn, khi hai người đang nói cười vui vẻ thì người hầu nói rằng có khách. 
Vừa dứt lời, cửa biệt thự bị đẩy ra, một nam một nữ cười toe toét bước vào phòng khách của biệt thự. 
“Vãn Thanh, cháu về rồi à?”, người phụ nữ ăn mặc đẹp đẽ trang sức ngọc ngà đầy người ngạc nhiên hỏi Tô Vãn Thanh vừa từ nhà ăn đi ra tiếp đón. 
Tô Vãn Thanh lễ phép nói: "Cháu hôm nay mới về, chú hai, thím hai tới tìm bố cháu à?" 
Nghe vậy, Hồ Lan và Tô Triều Huy nhìn nhau, cuối cùng Hồ Lan nói: "Vãn Tình, bố cháu có nhà không?" 
Tô Vãn Thanh lắc đầu nói: "Bố cháu ra ngoài có việc rồi, chú hai thím hai, hai người có việc gì không". 
Hồ Lan cười nói: "Không có chuyện gì, chỉ là nghe người bên ngoài nói, hình như tập đoàn có chút vấn đề về tài chính, chú 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/1069138/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.