Hồ Lan cầm ngân phiếu lên, lúc này tiền đã vào tay, bà ta cũng không chịu nhịn nữa, nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh, anh làm thế là không đúng rồi. Nói thế nào chúng em cũng là em anh, cái dáng vẻ bố thí như này là sao vậy?"
"Chúng em đưa hàng, anh đưa tiền, đó là luật mà".
“Hàng của các người có chất lượng như nào các người còn không biết sao?”, Tô Đông Thăng tức giận.
"Nhiều sản phẩm đã bị phàn nàn nhất về vấn đề chất lượng. Nếu không phải vì mối quan hệ máu mủ, tôi đã sớm vất hàng của mấy người đi rồi đấy".
Hồ Lan lập tức biến sắc, bà ta căm phẫn liếc mắt nhìn bố con Tô Đông Thăng, nói: "Có tí tiền là không coi ai ra gì nữa, mấy năm qua chúng tôi chịu đủ rồi". . ngôn tình hay
"Dù sao tập đoàn của các người cũng sắp đóng cửa rồi. Không ăn may mãi được đâu, để xem anh thế nào!"
"Ngay khi tài chính của tập đoàn có vấn đề, các người liền đến tận cửa để đòi tiền. Xem ra, các người đã biết tin tức từ lâu rồi. Các người mong chúng tôi đóng cửa đến thế à? Nhà họ Hà đã cho các người bùa mê thuốc lú gì thế?"
Tô Đông Thăng nhìn chằm chằm Hồ Lan, trầm giọng nói.
Mặt Hồ Lan biến sắc trầm trọng, bà ta gào lên: "Anh nói gì tôi không hiểu!"
"Không hiểu?"
Tô Đông Thăng chế nhạo: "Cô cho rằng Tô Đông Thăng tôi bị mù sao? Tin tức là từ mồm cô mà ra. Nhà họ Hà đã cho các người ăn gì mà giờ các người quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-may-doi-doi/1069140/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.