Lê Ninh Tuấn thấy Cố Vũ Huyên im lặng cứ nhìn mình không chớp mắt, chỉ cần động não một chút liền biết cô đang nghĩ cái gì trong đầu, anh trừng mắt véo mặt của cô một cái khiến má của cô đỏ lên ngay tức khắc: “Cô đang nghĩ cái gì vậy hả? Tôi đã nói rồi, giữa tôi và Kiều Yến Nhi không phải mối quan hệ như cô đã suy nghĩ, tôi và cô ấy chỉ là bạn bè bình thường mà thôi.” Không những là bạn bè mà còn là quan hệ cấp trên cấp dưới nữa.
Cô Cố ôm một bên mặt, bĩu môi nói: “Không phải thì thôi anh có cần phải véo mặt tôi như thế không hả? Đau chết đi được.”
Anh nhìn Cố Vũ Huyên xoa xoa mặt thì tay lại ngứa ngáy muốn véo một cái nữa, mặt cô vừa trắng lại vừa mềm véo rất đã, sau này phải tìm cơ hội véo thêm vài lần nữa mới được.
Cô Cố nhanh tay gửi danh thiếp kết bạn cho em trai, không hề biết suy nghĩ hiện tại của Lê Ninh Tuấn, nếu biết cô nhất định sẽ cắn anh một cái cho hả dạ. Cố Vũ Huyên thấy ngày tháng trên điện thoại lại chợt nhớ hình như là sắp đến sinh nhật của anh rồi thì phải, lần đi đăng ký kết hôn cô đã vô tình nhìn thấy ngày tháng năm sinh trên chứng minh nhân dân của chủ tịch Lê, cô Cố bắt đầu trầm ngâm suy nghĩ thử xem có nên tổ chức sinh nhật cho anh hay không.
Suy nghĩ trong đầu của Cố Vũ Huyên biến mất khi Lê Ninh Tuấn đột nhiên tắt đèn rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-luon-la-em/2980097/chuong-23.html