“Các ngươi đã tới!” Trong trẻo lạnh lùng giống nhau ngày trước, tròng mắt không gợn sóng.
Bên ngoài Lưu Đinh lâu, guồng nước không ngừng chuyển động. Nước nóng không ngừng từ trong ống trúc chảy ra, sau đó vòng qua một hướng khác, trongkhông khí như có như không mùi thơm không ngừng truyền đến.
Kểtừ khi Vân Tâm Nhược tạo guồng nước ở chỗ này, hơi nước tràn ra, trongsuối nước mùi thuốc theo nước chảy, không ngừng truyền ra. Cả Lưu Đinhlâu bên ngoài trừ hương thơm của trúc, lại thêm một phần mùi thuốc, làmngười ta ngửi qua thần thanh khí sảng (thoải mái dễ chịu).
Vìvậy, Tiêu Thanh Hàn xây một tiểu đình làm từ trúc, bàn trúc, ghế trúc,hơn nữa, guồng nước không ngừng chuyển động, tiếng nước chảy ào ào, cónhiều hơi nước bốc lên. Có lúc, khi ánh nắng rọi xuống, còn có thể ngẫunhiên thấy được cầu vồng, xinh đẹp làm cho người ta không muốn rời mắt.
Vân Thiển Y mê đắm nhìn tất cả trước mắt, than thở, thật là cảnh sắc đẹp, tựa như tiên cảnh. . . . . .
Lê hân đi vào tiểu đình, ngồi xuống, nhìn chung quanh. Hỏi: lúc nào lại có thêm nơi này. Hắn nhớ, trước kia không có chỗ đẹp thế này. Còn có cáigì gì tròn trịa. Guồng nước? Đây chính là mô hình gần đây ở Giang Bắcsao? Nghe nói đây là chủ ý của Thanh Hàn.
Tiêu Thanh Hàn, không hổ là Thiên Trạch quốc sư. Vật tinh mĩ như thế cũng có thể nghĩ ra.
Tiêu Thanh hàn cũng ngồi xuống, nhìn về phía guồng nước. Không đợi hắn mởmiệng. Minh Phong đặt mông ngồi bên cạnh, lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057071/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.