Bầy sói đột nhiênđứng im, ánh mắt của bầy sói đột nhiên thay đổi thành hoảng sợ, mộttiếng sói hú to rõ, tựa như từ ngàn dặm truyền đến.
Toànbộ bầy sói lui về phía sau, trong nháy mắt toàn bộ tản đi, dường nhưchạy trối chết, biến mất không còn chút tung tích .
Bốnphía không có bất cứ động tĩnh gì, Vân Tâm Nhược mở hai mắt ra, bốn phía trừ đống lửa cũng chỉ còn lại thi thể bầy sói vừa rồi, mới vừa rồinhững thứ kia là mộng sao? Mùi máu tươi trong không khí tựa hồ giảm đikhông ít.
Nàng cúi đầu nhìn về phía nam tử trong ngực,dán sát mặt vào trên tóc hắn, ngươi nhất định phải không sao, Thanh Hàn.
“Ha ha ha. . . . . .” Một trận tiếng cười từ đằng xa truyền đến, sau đó vài người rơi xuống đất. Đứng ở trước mặt bọn họ.
Dẫn đầu là một thiếu nữ mười tám mười chín tuổi, dáng dấp hết sức xinh đẹp, màynhư lông vũ, da thịt như tuyết trắng, mắt phượng hẹp dài phát ra thâmthúy mị hoặc.
“Các ngươi là ai?” Vân Tâm Nhược ôm chặt lấy Tiêu Thanh Hàn. Hai tròng mắt nhìn thẳng bọn họ.
Bọn họ cũng không trả lời Vân Tâm Nhược , trong đó một nam tử diện mạokhông tầm thường, chỉ Tiêu Thanh Hàn trong ngực Vân Tâm Nhược hỏi.”Chính là hắn sao? Cũng không tệ lắm, giết sói của chúng ta nhiều như vậy, cóchút ý tứ.”
“Đúng vậy , như thế nào?” Thiếu nữ hai tay bắt chéo trước ngực, nhìn về phía Tiêu Thanh Hàn, tròng mắt lóe lên ánh sáng đẹp đẽ,nhìn lại phát hiện Vân Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057012/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.