Gian phòng thanh nhãsạch sẽ, không một chút bụi bặm, bức màn nhỏ xanh nhạt vây từ nóc giường buông xuống dưới đất, gió thổi qua, nhẹ nhàng đung đưa , yên bình màhài hòa, bên trong phòng, đồ vật đỏ thắm hết sức đơn giản, lại mang theo chút vẻ mềm mại của phái nữ.
Trong phòng, một nam tử nhưngọc nằm ngửa trên giường, ngủ mê man bất tỉnh.Hô hấp trong trẻo, mỏngmanh thật dài, ngực cũng theo đó mà nhấp nhô một chút, sắc mặt tái nhợtlại mơ hồ lộ ra nhàn nhạt đỏ ửng.
“két” một tiếng.
Cửa mở ra, từ ngoài cửa, một nữ tử mặc quần dài đến gần, mặt mũi nữ tử nhưhoa, mày như liễu xanh, bộ dáng cực kỳ xinh đẹp, tay nàng bưng một chénthuốc còn bốc hơi nóng đi tới mép giường, nàng đặt cái chén trong tayxuống.
Tỉ mỉ quan sát nam tử trên giường,
Đẹp....
Thật đẹp. . . . . .
Nàng chưa từng thấy nam tử nào tuyệt mĩ như thế, đã là nam tử tuyệt đốikhông thể lấy đẹp để hình dung, nhưng mà người nam tử trên giường nàylại hoàn toàn có thể lật nghiêng chữ đẹp này.
Hắn, hoàn mỹgiống như điêu khắc, toàn thân tựa như phát ra ánh sáng trong suốt. Mặcdù ngủ mê man, nhưng vẫn say mê hấp dẫn, giữa lông mày, ẩn lộ ra một khí chất tôn quý độc nhất vô nhị,lông mi thật dày để cho nàng đố kỵ. Congcong xếp hàng cùng nhau, phân ra rõ ràng, nhất là chu sa giữa trán.Vìsao lại có màu sắc như thế, nếu như có ánh sáng hiện ra, khiến cho người ta không dời ánh mắt đi được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/3057010/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.