Tiêu Thanh Hàn nghenàng nói, thì ra là vậy. Trong thiên hạ, vốn có rất nhiều điều kỳ lạ,giữa hai lông mày có một đóa Bạch Liên, cung phải chuyện gì lạ lắm, đứanhỏ của Tiêu Thanh Hàn hắn, sao có thể tầm thường được. Nhưng mà mặc kệthế nào, con của hắn dù sinh ra có bộ dáng gì đi chăng nữa, đều chính là đứa nhỏ của hắn. Hắn có chút khó hiểu, “Sao vậy, khó nhìn sao?”
“Không phải, Vân Tâm Nhược lắc đầu, “Ta sợ phủ quốc sư của chúng ta sẽ bị nữ tử san bằng mất, đứa nhỏ trông rất đẹp, cảm giác, còn đẹp hơn cảngươi.” Quả thật, đóa bạch liên kia trông vô cùng xinh đẹp, ngay cả nàng thiếu chút nữa bị mê hoặc, huống chi là người khác.
“Như vậykhông phải càng tốt sao.” Tiêu Thanh Hàn cúi đầu cười, thật sự khôngbiết nói như thế nào mới tốt. Hiện tại đứa nhỏ mới hơn một tháng, nàngđã bắt đầu lo lắng vấn đề này.
Được rồi, nếu Thanh Hàn đã nói như vậy, nàng cũng không cần phải nói thêm điều gì nữa. Vân Tâm Nhược thỏamãn tựa vào trước ngực. Vân Tâm Nhược thỏa mãn tựa vào trước ngực hắn,mọi việc, cứ theo ý trời vậy.
Đảo mắt đã bảy tháng, bụng Vân TâmNhược giống như là một trái cầu nhỏ, cũng không ảnh hưởng nhiều đến hoạt động, nàng cũng không béo nhiều, vẫn gầy như vậy. Trừ bỏ bụng của nàng, nếu nhìn từ đằng sau sẽ không nhận ra là phụ nữ có thai.
Nàngdùng tay vuốt nhẹ bụng mình, đứa nhỏ này đã biết thương nàng từ trongbụng mẹ, thật sự rất ngoan, ngay cả thời gian nôn nghén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-long-pha-nguyet/2784227/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.