Bà cố tình đi trước một bước giấu nó đi nhưng hình như vẫn bị ông bắt được thì phải. Để rồi mới chuyện tồi tệ xảy ra.
Bà muốn giết chết anh, muốn diệt khẩu anh trước khi mọi bí mật được tiết lộ. Triết Sâm tưởng rằng bản thân đã chuẩn bị kĩ càng như xem ra loại sau mà một bước rồi. Mạng....không lẽ là phải bỏ lại đây sao?
...
Lúc anh tỉnh lại thì thấy bản thân có lẽ là đang trong bệnh viện. Bởi vì mùi thuốc sát trùng nồng quá buộc anh phải thức giấc. Tiếng người xì xào bên ngoài thu hút sự chú ý của anh.
Triết Sâm bò dậy, đặt một chân xuống giường muốn đứng nhưng đáng tiếc chân lại không trụ nổi sức nặng của cơ thể. Anh ngã ngồi, chiếc điện thoại để trong túi quần cũng rơi ra. Anh ngây ngây cả người, cảm giác mới thứ xung quanh dường như không quen thuộc mấy.
Tiếng bước chân vang lên từ bên ngoài sau đó là âm thanh lạch cạch của cửa mở. Du Nhâm bước vào, đặt lên bàn một tô cháo nóng hổi, thơm lừng.
Triết Sâm vẫn còn đang không ít bàng hoàng. Miệng lắp bắp cất lời.
“Ông là ai?”
Du Nhâm không chút bất ngờ, miệng khẽ mỉm cười đỡ anh ngồi dậy, vuốt mái tóc đã dài kia sang một bên.
“Ta là ba con”
“Vậy....đây là đâu?”
“Bệnh viện”
“Sao tôi lại ở bệnh viện?”
Ông thổi một muỗng cháo nóng, đẩy bát cháo đến trước mặt anh ra hiệu kêu anh ăn, còn bản thân thì ngồi xuống chiếc ghế dài bên cạnh.
“Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-lan-muon-noi/2911090/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.