Du Nhâm ngồi xuống ghế, nhìn cậu trai trước mặt không khỏi cảm thán.
Cậu có chút nhan sắc đó chứ.
“Thật ra là, Triết Sâm vừa bị xe đâm, não bị chấn động rất nặng, bác sĩ nói nó bị mất trí nhớ vĩnh viễn”
“Anh ấy bị thương nặng lắm không? Có nguy hiểm tính mạng không?”
Tử Lưu chủ chăm chăm hỏi về tình trạng cơ thể anh, không quan tâm đến bản thân mình hình như cũng bị xây xát không ít nơi chân vì vừa nảy có cọ xe với người qua đường.
“thương thì nó không nặng, nặng là trí nhớ của nó không còn nữa”
Du Nhâm hớp một ngụm trà, thẳng thắn nói.
“Nó bây giờ cũng không nhớ cậu là ai, chi bằng bỏ nó đi, Triết Sâm cũng sắp kết hôn rồi”
Cậu giật mình bàng hoàng với câu nói kia của ông, kết hôn? Anh sẽ kết hôn? Hồn cậu hết lặng trong phút chốc không biết nên bày ra biểu cảm gì. Bàn tay run run nắm chặt lấy ống quần. Giương gương mặt nữa hiểu nữa không lên cho Du Nhâm xem.
Ông cũng không hoảng mà từ tốn giải thích.
“Một tháng trước đã xem mắt với tiểu thư nhà họ Danh ở nước C, hôn lễ sẽ được cử hành vào cuối năm này, cậu còn có gì thắt mắc không?”
Tử Lưu cắn lấy vành môi, khẽ hít một luồng khí lạnh rít lên vài câu.
“Ông nói dối. Anh ấy không có gặp ai cả, một tháng trước còn ở với tôi mà”
“Tôi nói dối? Dù cho tôi có nói dối cũng chẳng ai chứng minh được, Triết Sâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-lan-muon-noi/2911087/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.