Lại một đêm gió lạnh qua đi, ngày hôm sau đã bắt đầu thấy tuyết rơi, An Hi Hoàng hậu đêm qua nghỉ ở điện Kinh Thiên, đợi cả một đêm cũng không nhận được tin tìm thấy người, trong lòng một cỗi bất an trào dâng.
Cao Lãnh đế sớm đã lên triều, An Hi cũng khoác lên áo lông chồn chuẩn bị về cung, lúc này Ân Ly thị vệ chạy vội vào.
"Ân Ly, có chuyện gì sao? Sao hốt hoảng như vậy?"
Ân Ly đứng trước mặt có thể nhìn rõ hai ống tay ướt lạnh, đối diện với câu hỏi của An Hi, thật lâu không có tar lời, đúng hơn là không dám trả lời. An Hi cũng rất nhanh nhận ra điểm bất thường.
"Ân Ly, có phải tìm thấy Xuân Nhi rồi phải không? Muội ấy làm sao? Bị thương à?"
Ân Ly nghe vậy quỳ xuông, cúi mặt, "Xin Hoàng hậu bớt bi thương, bảo toàn phượng thể."
Tay An Hi ở trong ống tay áo khẽ nắm chặt lại, nàng bất giác bật cười, "Ân Ly, sao hôm nay nói chuyện vòng vèo vậy, bổn cung không đoán được ý ngươi. Không nghĩ đến Ân Ly thị vệ cũng biết đùa bổn cung."
"Thần không dám."
Không gian lập tức tĩnh lặng.
An Hi cũng ngừng cười, hai mắt nhìn ra ngoài trời tuyết bắt đầu rơi.
"Muội ấy đâu?"
"Ở hồ sen, đằng sau Kính Thiên Điện."
An Hi không nói một lời, bước những bước dài ra bên ngoài. Xuân Hoa lo lắng gọi một tiếng “nương nương” rồi chạy theo, lúc chạy qua Ân Ly còn thoáng nhìn qua chàng.
An Hi đi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926200/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.