Nửa đêm gió thổi mạnh, lại thêm tiết trời tuyết rơi, canh ba lúc này thập phần buốt lạnh. Cửa tẩm cung Hoa cung từ từ mở ra, bước ra ngoài là một thân ảnh mặc y phục trắng, gương mặt có phần tái nhợt, mắt phượng lúc này hơi đỏ, một lại trắng nhợt, nhưng dù vậy từng nét trên gương mặt vẫn như là được tỉ mỉ khắc họa, vô cùng đẹp.
Giẫm lên nền tuyết trắng mỏng, An Hi Hoàng hậu từ từ đi ra khỏi tẩm cung ấm áp, mở cửa cung rồi lại khép lại.
Xuân Hoa vừa chợp mắt một chút, lúc này giật mình tỉnh dậy vội vào trong phòng xem chủ tử nhà mình có đột nhiên lại phát sốt không, lại kinh ngạc nhìn giường trống vắng không thấy người.
Canh ba, Hoa cung thắp sáng đèn. Tất cả cung nữ thái giám đều bị gọi dậy, lúc này đang chạy khắp nơi tìm Hoàng hậu. Tìm khắp trong ngoài Hoa cung, gọi đến khàn cả tiếng cũng không thấy người.
Xuân Hoa cả người đều run lên, gọi A Phúc đến.
"Cho người ra ngoài cung tìm."
A Phúc quay người đi tìm vừa chạy được vài bước lại bị gọi lại.
"Cho người đến Thanh Nguyệt cung tìm Hoàng thượng, nói nương nương mất tích rồi."
A Phúc vội vàng chạy đi làm theo.
Xuân Hoa đưa mắt nhìn mọi người vẫn đang chạy tìm khắp nơi, còn người vẫn không thấy.
A Phúc đến Thanh Nguyệt cung tìm Hoàng thượng canh ba, Hoàng thượng một phát đạp bay người, tức giận quát to.
"Nàng ấy lại giở trò gì nữa."
A Phúc sợ đến ngây cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-yeu-em-tong-tai-xin-dung-lua-em/2926198/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.