Lục Đông Phong đưa Hạ Kiều Nghi về khu cắm trại trường học, con bé hời hợt “cảm ơn” anh một tiếng. Khi ấy anh mới hiểu được thế nào gọi là qua cầu rút ván.
Chỉ e đêm qua nó đã biết anh là người tốt nên mới cố ý lợi dụng anh. Cũng có thể đã nhìn thấy anh trước khi anh nhìn thấy nó, rồi cố ý bày trò khóc lóc nhằm đưa anh vào tròng.
Cảm giác thất bại nhưng không khó chịu, anh còn rất có ấn tượng với con nhóc này. Nên đã ‘hào hiệp’ đánh tiếng với cô giáo của nhóc. Nói anh là ai thì không biết, nhưng nói con trai của Trung Tướng Lục năm ấy thì đương nhiên là ai cũng biết rồi. Nghe cô giáo hứa hẹn sẽ chăm sóc con nhóc đó thật tốt thì anh mới an tâm rời đi.
…
Sau lần đầu tiên vừa gặp đã ngủ nhưng là ‘ngủ trên cây’ của hai người đã để lại trong trái tim Lục Đông Phong một thứ cảm phức thật oái oăm. Không thể phủ nhận, anh thường xuyên nghĩ và mơ về cô nhóc ấy.
Càng ngẫm nghĩ lại càng thấy cô thật đặc biệt trong thế giới tràn ngập mệnh lệnh, quy củ của anh. Cộng thêm gánh nặng quyền lực trong giới thượng lưu và áp lực về khối gia sản phải thừa kế của mình khiến anh sinh ra một nỗi uất hận cuộc sống. Anh mắc chứng chống đối xã hội loại nhẹ.
Khi cô xuất hiện, điều đó khiến anh cho rằng cô giống như một thú vui xả stress, cá cược đua xe hay bất cứ một trò chơi mạo hiểm nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901141/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.