Nhớ lại lần đầu tiên hai người gặp nhau là năm Lục Đông Phong mười sáu tuổi, thời điểm so với khi Hạ Kiều Nghi trọng sinh đã là xa rất xa.
Khi ấy, bạn bè đồng trang lứa người thì vui chơi quậy phá, người sẽ gắn bó với gia đình hưởng thụ cuộc sống êm đềm hạnh phúc. Còn anh lại bị cha mẹ tách ra riêng, họ ép anh phải tham gia ngôi trường quân ngũ từ sớm phục vụ hư vinh của họ, nhằm đào tạo anh trở thành một người lãnh đạo tài ba sau này để họ nở mày nở mặt.
Chẳng ai hiểu anh đã chán ghét môi trường nghiêm khắc, quân lệnh một trăm phần trăm phục tùng và không được làm trái như vậy. Thế cho nên đã không ít lần anh lén một mình trốn ra ngoài đi chơi.
Không ngờ tới phải không?
Lục Thiếu tá cương trực quy củ của hiện tại ngày xưa lại là một cậu thanh niên vô cùng ngỗ nghịch và luôn học cách phản kháng.
Thầy cô ở trường quân đội cấp cao đều bị anh chọc đến phát điên nhưng vì gia thế của anh nên phải nhẫn nhịn. Dù họ biết anh trốn đi chơi cũng mặc kệ anh, đúng hơn là không quản được, vì có răn đe có làm gì chăng nữa thì anh cũng bày đủ các thứ trò trốn ra ngoài.
Và đó cũng là nguyên nhân dẫn tới ngày định mệnh của hai người.
Một ngày nọ vì anh lỡ ham mê quá đà đâm ra bị trễ chuyến xe cuối cùng trở về trường nội trú quân đội. Trời thì tối, mà tiền trên người anh đã dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901142/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.