Trọng Quân Dương tốt bụng khuyên một câu:
“Hãy cứ là chính mình.”
Nói thì nói vậy, nhưng lòng anh ta không nghĩ thế.
Gần đây Trọng Dương Thị thường gặp phải những chuyện không tốt. Dù rằng dự án khu phố Thịnh Vượng đã được cấp phép tiến hành, nhưng thi thoảng lại có mấy vấn đề vặt vãnh xảy ra khiến phố Thịnh Vượng chậm trễ tiến độ, thiệt hại không ít tiền.
Cũng may, nguồn vốn ở Thượng Hải vẫn thường xuyên rót vào để cân bằng, nên giờ anh ta mới bình thản như vậy.
Thấy Trọng Quân Dương bắt đầu rơi vào trầm tư mỗi lần nghe nhắc tới Hạ Kiều Nghi, Thẩm Yến Ngọc có chút buồn rầu:
“Anh cũng thích cô ấy… đúng không?”
Trọng Quân Dương im lặng vì không có câu trả lời.
Trong đầu liên tục hiện về hình ảnh Hạ Kiều Nghi, ngoài thái độ lạnh nhạt xa cách… thì quan trọng nhất là nụ cười của cô ở khu phố Thịnh Vượng ngày nắng ấy. Nói không ngoa, lúc đó trông cô thật có tố chất trở thành ‘nữ chủ nhân’ của nơi này. Đáng tiếc, gia cảnh của cô lại không phù hợp khiến Trọng Quân Dương luôn tiếc nuối.
“Anh sao vậy, sao lại im lặng?”
Hai người đang nằm trên giường, hiển nhiên là vừa trải qua cuộc ân ái. Thấy anh ta im lặng, Thẩm Yến Ngọc càng muốn moi móc thông tin.
Đúng lúc này, điện thoại của Trọng Quân Dương vang lên.
Anh ta liền lấy cớ xuống giường, mặc tạm chiếc quần boxer và khoác áo sơ mi rồi đi ra bên ngoài phòng khách riêng tư thuộc khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901140/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.