Hạ Kiều Nghi cả người bật dậy, bên cạnh Lục Đông Phong đã bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại của cô, lúc cô ngồi bật dậy anh cũng lo lắng dậy theo:
“Sao vậy em?”
Hạ Kiều Nghi nghe Hàn Triết Mẫn nói địa chỉ bệnh viện, xong thì đã vội vàng xuống giường. Tầm tối lúc ăn cơm xong cô muốn về nhưng bị Lục Đông Phong giữ lại. Bây giờ, cô không tiện nói nhiều:
“Hàn Triết bị ngã nhập viện rồi, anh có muốn đi với em không?”
Lục Đông Phong hơi cau mày:
“Anh ta bị ngã đã có người nhà anh ta lo, còn phiền tới em sao?”
Hạ Kiều Nghi vừa mặc quần áo chỉnh tề vừa đáp vội:
“Anh ấy không có người nhà… à… chỉ có một người con gái…”
Nói xong, cô cũng đã mặc xong đồ. Cầm theo chiếc túi da đựng một hai quyển sách và đồ riêng trước đó vội vàng ra khỏi phòng.
Lục Đông Phong nhìn tốc độ của cô đủ biết cô lo lắng cho Hàn Triết cỡ nào. Giờ anh nhìn gì, nghĩ gì cũng thấy ghen.
Anh nói với theo:
“Em không đợi anh à?”
Hạ Kiều Nghi bên ngoài đã chạy tới hành lang, cô đã không còn nghe rõ anh nói gì, chỉ nghĩ thái độ anh không vui chắc sẽ không đưa cô đi cho nên cô nghĩ mình sẽ bắt xe tới bệnh viện.
Lục Đông Phong vội vội vàng vàng mặc đồ xong đuổi theo cô ra tới bên ngoài, anh gào lên khi thấy cô đã chạy ra tới cổng lớn:
“Nghi… đợi anh. Nửa đêm, em định một mình chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901096/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.