“Thôi con ơi, về về…”
Hạ Lam ôm con mình vội vàng rời khỏi đây trước khi chứng kiến cô và bà Lục cãi nhau nảy lửa.
Ở phía sau, Lục phu nhân tức giận:
“Xem kìa, xem nó tỏ thái độ khinh thường mẹ như thế nào kìa…”
Lục Đông Phong nhìn hai mẹ con cô rời đi, chán nản nằm lại xuống giường. Anh đã bắt đầu hiểu được cảm giác bất lực khi phải chứng kiến mẹ mình đang dần phá hoại đi thứ tình cảm mà anh mất nhiều năm thậm chí là mất hai kiếp để đổi lại được…
Thấy con trai không tiếp lời mình còn trùm chăn kín đầu, Đoàn Yên Miên đã bước tới kéo chăn anh ra:
“Đông Phong, con còn nằm đó được à, con phải nghĩ cách ngăn con nhỏ đó đi.”
Lục Đông Phong mặc bà kéo chăn, gương mặt thất vọng, nhắm nghiền hai mắt không tiếp lời. Anh đã quá mệt mỏi rồi.
Bà vẫn không buông tha, vì anh đang bệnh nên chỉ có thể lay lay tay anh:
“Mở mắt ra nhìn mẹ, mẹ nói con biết, hôm trước mụ già Mai Ngôn đó đã tới chọc tức mẹ… nói cái gì mà bà ta sẵn sàng mang tiếng hớt lại đồ thừa của Lục gia để lấy Hạ Kiều Nghi về cho con trai bà ta, mấy mụ già khác nói Mai Ngôn không phải tuyển dâu mà là tuyển chiến binh về phe bà ta. Đúng là đồ vô liêm sỉ… mà mẹ thấy với tính cách tinh ranh của con nhỏ này chắc chắn là không chung thủy được, để nó sang chỗ Mai Ngôn kiểu gì cũng bị tư tưởng ‘hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901041/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.