Thấy bà bắt đầu huyên thuyên về việc tính toán làm sao để giúp Ái Ái qua lại với Hàn Triết, Lục Đông Phong triệt để ngăn cản:
“Không được đâu, Ái Ái không yêu Hàn Triết được. Tâm của hắn ta chỉ đặt ở Nghi thôi, lấy về sẽ chịu tổn thương.”
Bà gật gù:
“Cũng phải… Haizzz, thế thì khó nhỉ?”
“Thôi thôi, con nghĩ mẹ cứ để tự nhiên đi, mẹ can thiệp vào khéo không giúp được còn chọc phá người ta thì rắc rối hơn.”
Thấy con trai nói có lý, Đoàn Yên Miên lại nhớ tới bức tranh sư thầy cho bà. Hay thôi tốt nhất bà cứ vờ như ‘câm điếc, mù lòa’ đi thì có khi mọi chuyện sẽ tốt hơn.
…
Mấy hôm sau, Hạ Kiều Nghi vướng học nên không vào bệnh viện thăm Lục Đông Phong được. Đúng hơn là cô có chút bài xích với việc mẹ anh ở đó, nên toàn lấy lý do này lý do kia để từ chối lời ‘đề nghị’ của anh.
Mấy buổi tối, cô đều đặn gọi điện an ủi anh cố gắng dưỡng bệnh. Nhìn gương mặt anh hờn dỗi vì cô không tới, cô muốn cười nhưng vẫn phải giả bộ cô cũng không vui. Không nghĩ đến, tối hôm nay cô vừa tắm xong thì nhận được tin nhắn của Lục phu nhân.
Cô vẫn giữ thái độ cũ, âm thầm xem trộm tin nhắn chứ không click vào xem để người ta không bắt bẻ được cô là ‘đã xem nhưng không trả lời’.
Vậy mà lúc nhìn thấy tin nhắn, mắt cô như muốn long ra ngoài. Tô Tịch đang ngồi trên ghế đọc sách cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-phuc-hac-yeu-toi/2901040/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.