Reeng~Reeng~
Hắn liếc nhìn đồng hồ.6 giờ 20 phút,sáng thứ Hai.Vậy có nghĩa là...
- Dậy đi học mày êi!Ngủ đéo gì ngủ như lợn thế!
- Còn chưa kịp nhắc quỷ cái thì quỷ cái đã đến rồi.
Hắn mở cửa nhòm xuống lạnh lùng nạt con bé tóc đuôi gà đứng bên dưới:
- Nhỏ mồm thôi.
- Sắp trễ rồi còn nhỏ nhiếc cái đéo gì!Bà mà muộn học thì bà xé bao quy đầu mày!
Hắn đóng sầm cánh cửa,lầu bầu:
- Hết thuốc chữa.
Lôi từ cái tủ quần áo bừa bộn như mớ rẻ lau nhà cái áo tối màu nhất và một cái quần bò lửng.Hắn mặc cái tổ hợp này lên người sau đó lấy từ trong balo ra một cái áo trùm đầu cũng màu đen nốt.
Chợt hắn nhận thấy cái áo hơi nặng.Lật ra xem thì hắn hơi giật mình khi bên trong là một con mèo lông trắng muốt,đôi chỗ xuất hiện một chút vằn vện nhìn hệt như một con hổ nhỏ.
Con mèo giống như vừa tỉnh dậy sau cơn mê,trừng mắt nhìn hắn đầy khiếp hãi rồi thét lên:
- Sao ngươi lại hóa khổng lồ thế lày?!
- Không phải ta to lên.Là ngươi nhỏ đi thôi.
Hắn hiện giờ không có thời gian tán phét cùng con bé này.Bằng một động tác gọn gàng và thô bạo hắn quẳng con mèo ra và khoác cái áo mũ lên người.
- Lày ngươi đừng đi như thía chớ!Đây là đâu?Sao ta lại bé xíu thế…
Nó vô tình chạy ngang qua một cái gương và bàng hoàng nhận ra bản thân đã trở thành một con mèo vằn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-nhat-mong/1924415/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.