- Kiếm xuất kỳ,hiểm.Chỉ công không thủ,lấy tốc độ cùng chiêu thức kỳ diệu khiến địch nhân không có cơ hội xuất chiêu.Nếu các ngươi có thể luyện tới cảnh giới “Chính hợp kỳ thắng,hiểm trung cầu thắng”(*) thì miễn cưỡng xem như đủ khả năng tồn tại trong cái thế giới tàn nhẫn này.
(*) Đại khái là trong mọi tình huống đều có thể lật kèo.
Tiêu Viêm chắp tay sau mông nghênh ngang bước đi,trên đầu đội một cái nón kì quái không biết làm từ chất liệu gì:
- Đánh lại mười lần chiêu Kim Nhạn Hoành Không xem nào.Kim yến hà xứ lai,hoành không minh…Mạnh tay lên,bộ các ngươi chưa ăn cơm à?
Trong khi đám đệ tử đang cầm cây kiếm múa may quay cuồng thì Tiêu Viêm lăm lăm cầm theo một cái roi mây,thỉnh thoảng lại nhắm vào tên vô phúc nào đó quất một cái:
- Tập nhiều để các ngươi lĩnh ngộ tinh túy của chiêu thức chứ sao!Nhìn các ngươi xem,luyện cả buổi sáng mà chiêu thức đánh ra còn không bằng phân chó.Đánh thêm một trăm lần nữa!
Đám đệ tử đồng loạt kêu trời,riêng tên vừa bị ăn đòn thì vừa xoa chỗ bị quất trúng vừa nhìn theo bóng lưng Tiêu Viêm bằng ánh mắt kì quái.Rõ ràng gã chỉ mới thầm than thôi a.Đến môi cũng còn chưa có mấp máy mà đã bị ăn đòn là sao?
(Chẳng lẽ khi luyện thành thần tiên thì thật sự có thể nghe được suy nghĩ của người khác?)
Niềm tin ngây thơ (đến mức ngu xuẩn) này khiến gã hăng hái hơn hẳn.Bộ dáng giống như đã muốn trở thành thần tiên đến mức không đợi được nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-nhat-mong/1924378/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.