Thời điểm hắn trở về thành thì trời cũng đã nhá nhem ,Chu Tước vẻ mặt thiếu tự nhiên lẽo đẽo bước phía sau giống như đang dè chừng hắn khiến hắn cảm thấy có chút không thoải mái .Cuối cùng hắn ngoái lại nhìn thẳng vào mắt nàng ,ngữ khí tràn đầy buồn bực cùng mệt mỏi :
- Ngươi đừng dùng ánh mắt đấy nhìn ta .Đã bảo chuyện ngươi tẩu hỏa nhập ma không phải do ta làm ,còn nhìn như vậy ta tố ngươi tội quấy rối đấy .
Chu Tước nhướn cặp chân mày thanh tú lên ,cũng không thèm để ý mặt mũi mà ngang ngược cãi lại hắn :
- Cái gì mà ánh mắt này ánh mắt nọ ?Trời sinh mắt ta chính là như vậy,ngươi quản nhiều thế có cảm thấy mệt không ?
- …
Đã đến mức này thì hắn cũng lười cùng nàng so đo ,trực tiếp xoay gót ghé vào một tiệm thịt nướng gần đó .Về đêm trở lạnh ,khói từ bếp nướng tỏa nghi ngút lại thơm phức khiến người nào đi ngang cũng ứa nước miếng .
- Ông chủ ,cho bốn cân thịt nướng .Không cần vội ,ta đợi được .
Chu Tước thấy hắn mua nhiều như vậy thì nghi hoặc hỏi :
- Mua nhiều thế ngươi ăn hết sao ?
- Hết thì sao mà không hết thì sao ?Ngươi muốn ăn ?
Hắn kéo cái ghế nhỏ gần đó ra ngồi chờ nướng thịt ,vẻ mặt hờ hững khiến Chu Tước không tài nào đoán được là hắn hỏi thật hay đang mỉa mai nàng .Cặp mắt đẹp thoáng giãy dụa một chút rồi lạnh lùng đáp :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-kiep-nhat-mong/1924335/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.