Khánh Nhiễm và Yến Hề Ngân chạy một đường như bay, lúc trở lại doanhtrướng cũng đã qua một ngày, màn đêm dần buông xuống. Yến Hề Ngân phânphó binh lính chuẩn bị một cái lồng sắt, nhốt sói tuyết vào trong, sauđó nhanh chóng đi về phía doanh trướng.
Mỗi khi đại trướng có quân tình cần bàn bạc, chỉ có những tướng lĩnhcấp cao mới có thể bước vào, Khánh Nhiễm đang muốn tìm một nơi nghỉ tạm, Yến Hề Ngân lại đột nhiên xoay người, giương giọng nói: “Dịch Thanh,ngươi cũng đi vào nghe.”
Khánh Nhiễm sửng sốt, vội vàng sải bước đuổi theo, đi về phía đạitrướng. Sớm đã có vài tướng lãnh ngồi vây quanh trong trướng, thấy YếnHề Ngân tiến vào, lập tức có người bày giấy mực lên trên án, Yến Hề Ngân nhanh chóng bước đến trường án, ở chủ tọa phất áo ngồi xuống. Hắn vôcùng tập trung, tỉ mỉ vẽ ra phạm vi địa hình ở Cao Tùng Lĩnh. Đến khi vẽ xong, cuối cùng bút cũng nhất lên, tùy ý đặt lên mặt bàn, tựa vào lưngghế phía sau, xoa nhẹ vầng trán.
“Địch Táp đã đến quân doanh ở tiền trận, phỏng chừng đại quân củaChiến quốc sẽ nhanh chóng tiến quân. Phân phó cho trạm canh gác ở tiềntuyến chú ý thăm dò, tỉ mỉ chú ý hướng đi của Chiến quân, đây là địahình ở Cao Tùng Lĩnh, tất cả cùng nhìn kỹ xem, nghĩ xem trận này nênđánh thế nào.”
Mọi người thấy sắc mặt Yến Hề Ngân lạnh lùng, cũng không dám nhiềulời, nhanh chóng vây lên xem, tinh tế quan sát bản đồ địa hình, tronglúc nhất thời doanh trướng yên tĩnh không một tiếng động, không khí vôcùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946559/quyen-2-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.