Trên mặt đầm hơi nước lượn lờ, trắng xoá một mảnh, dưới ánh trăngphảng phất như chốn tiên cảnh, mang theo sự hư ảo và mê hoặc. Hơi nướcphả vào mặt, có chút ẩm ướt, ngọn gió thổi đến dường như mang theo vàiphần ấm nóng.
Khánh Nhiễm thấy thân ảnh Yến Hề Ngân biến mất trong rừng cây, sự hoảng hốt ban đầu đã không còn nữa, trong cảnh trí yêntĩnh tịch mịch này, trái tim cũng dần an tĩnh.
Không phải chỉ hoài nghi nàng là nữ tử thôi sao? Tuy pháp lệnh các nước đều quy định nữnhân không được phép ra chiến trường, nhưng dù bị Yến Hề Ngân phát hiệnra thân phận nữ tử, cùng lắm nàng cuốn gói chạy lấy người là được. Thậtkhông biết vì sao vừa rồi bản thân phải hốt hoảng, ngược lại giống nhưmình đã làm việc trái lương tâm.
Vả lại, e rằng Yến Hề Ngân cũngchỉ suy đoán, chưa phải xác định chắc chắn, nếu không sẽ không đưa nàngđến đây để thử nàng. Chỉ cần nàng biểu hiện đủ trấn định, có lẽ hắn sẽkhông thật sự tra xét nàng.
Khánh Nhiễm nghĩ như vậy lại nhướngmày cười, nhìn suối nước nóng trước mắt, chỉ cảm thấy một trận vuithích, quả thật nàng nên tắm rửa thỏa thích một phen. Mắt thấy Yến HềNgân chưa trở về, Khánh Nhiễm liền chạy về phía cánh rừng, một đường môphỏng tiếng kêu của gà rừng, quả nhiên không bao lâu đã dẫn đến vài con.
Đến lúc trở lại suối nước nóng, Yến Hề Ngân đã nhóm lửa, mắt thấy nàng xách theo hai con gà, hắn hơi sửng sốt.
Khánh Nhiễm lại làm như không biết, cười khẽ đung đưa món ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-khuynh-thien-khuyet/1946558/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.